Cái  dĩ nhiên   là thật, nhưng  khác  hiểu, nhất là  dân nông thôn  thấy qua bao nhiêu sự đời nên   thể  quy củ trong nhà cán bộ lớn? Dĩ nhiên Lâm Doanh Doanh  cái gì thì bọn họ sẽ tin cái đó.
Hoắc Thanh Hà còn  giãy giụa: "Trịnh cán sự  trong sạch, dĩ nhiên  sợ."
Lâm Doanh Doanh  phá lên.
Mẹ Hoắc: "Chờ  của con  hỏi một chút." Con gái xuất giá,  Hoắc sẽ cho   tìm hiểu rõ ràng tình hình nhà chồng,  thể giống   đui mù gì cũng cưới, cũng gả chỉ dựa  miệng bà mối .
Hoắc Thanh Hà cũng chấp nhận để  cả  thăm dò.
Sáng sớm hôm , bốn giờ Hoắc Thanh Sơn  tỉnh, hôm nay,   cưỡi ngựa   thành phố.
Lâm Doanh Doanh trong n.g.ự.c  đang ngủ say, cô nhóc    quen thuộc cái gì, ngày nắng to thì thích nhất dán     ngủ, ngoan ngoãn  trong n.g.ự.c như con mèo nhỏ, khiến trái tim  như  mềm .
Anh hôn nhẹ lên trán cô   hôn nhẹ lên miệng nhỏ của cô,  đó nhẹ nhàng rút cánh tay về. Khi   lùi , cô đang ngủ say cũng dần   ý thức, nghiêng   hề giữ quy củ mà  ôm, hôn lên, dùng cả tay và chân ôm  như sợ  biến mất .
  là gối ôm bí mật của Lâm Doanh Doanh, ôm ngủ  sảng khoái,  mát mẻ,  nỡ buông tay dù chỉ một giây đồng hồ.
Cô ôm  như ,  căn bản  còn cách nào. Cuối cùng Hoắc Thanh Sơn nghĩ  một cách,  bắt đầu hôn cô, hôn lên những chỗ mẫn cảm   thể cô, hôn cho tới khi dù là mơ cũng  sợ hãi,  bản  chủ động co , lăn sang một bên bắt đầu kẹp chăn, rụt  thành một đoàn ngủ mất.
Hoắc Thanh Sơn hôn nhẹ lên phần gáy và đầu vai của cô,  đó dứt khoát mặc quần áo xuống đất    ngoài.
Mẹ Hoắc lớn tuổi, dễ tỉnh ngủ,  thấy động tĩnh là hỏi: "Thanh Sơn, con  thành phố ?"
Hoắc Thanh Sơn: "Dạ,  ngủ , con  tới phòng bếp lấy chút lương khô là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-131.html.]
Mẹ Hoắc: "Con  nhớ cầm theo phiếu lương thực và tiền nha,  tới trong thành phố còn  ăn cơm nữa."
Hoắc Thanh Sơn: "Dạ ."
Trước đó, tiền  Hoắc tích góp  đều dùng cho đặt mua sính lễ cho  kết hôn,  hôn lễ, một phần còn  để thành tiền ép  rương cho Lâm Doanh Doanh. Tiền của Lâm Doanh Doanh cũng xài  hết, dĩ nhiên  chịu, nên tất cả đều đưa cho Hoắc Thanh Sơn.
Mẹ Hoắc   lấy về, Hoắc Thanh Sơn cũng thu  cất trong tủ của  và Lâm Doanh Doanh.
Anh   ngoài,  đó  tới sân gia súc trong đại đội dẫn ngựa, con ngựa đen của  là chiến mã nghỉ hưu từ quân đội,  vẫn luôn nuôi để  , về nhà thì nuôi dưỡng nó bên trong đại đội.
Anh cho ngựa uống bã đậu ,  đó  dắt ngựa   ngoài, ở giao lộ thì đụng trúng Trịnh Khải Hoàn đang  tản bộ.
Trịnh Khải Hoàn   một đêm ngủ  ngon, tối hôm qua      một quyết định  mất khống chế là thổ lộ với Hoắc Thanh Hà, cũng hứa hẹn  cưới cô , sẽ tới cửa cầu hôn  . Anh   nghĩ kỹ, nếu như cưới Hoắc Thanh Hà, như    sẽ là  thích với Lâm Doanh Doanh, đến lúc đó dù thế nào thì cũng  thể  nhờ.
Mặc dù  và Lâm Doanh Doanh  chút hiểu lầm, nhưng  đưa  thành ý lớn như , nhà họ Hoắc dĩ nhiên sẽ cảm động.
Mấu chốt là   thật sự  thích Hoắc Thanh Hà, trông thấy cô   đầu tiên thì    thích. Với   mà  cái đối tượng xem mắt trong thành, đó chỉ là một kẻ bài trí và trợ giúp mà thôi,    hề thích, nghĩ tới  ngủ với một  phụ nữ như ,     chán nản buồn rầu.
Nếu như Hoắc Thanh Hà  thể mang tới cho    ít chỗ  như  phụ nữ ,    cảm thấy cưới Hoắc Thanh Hà là  nhất, tuổi trẻ xinh , tính cách hợp ,   hộ khẩu ở thành phố cũng   vấn đề, cái  quả thực tuyệt vời.
Sau khi   nghĩ thông suốt thì   che giấu nữa, cho nên   tự nhận là vô cùng rộng lượng chào hỏi Hoắc Thanh Sơn: "Liên trưởng Hoắc ? Đi nơi nào ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Sơn chủ yếu là  Lâm Doanh Doanh ảnh hưởng , cảm thấy  đàn ông   ngấp nghé Lâm Doanh Doanh, loại đàn ông đung đưa trái ,  xứng cưới con gái của nhà họ Hoắc. Anh  lườm Trịnh Khải Hoàn một chút,  để ý tới mà đánh ngựa nghênh ngang rời .
Trịnh Khải Hoàn: Anh  đúng là con  nó cưới  con gái thủ trưởng thì  lên trời mà,  khinh!