Lâm Doanh Doanh vội vàng ấn vai , mỉm  : "Thanh Hà , ý của  cả em là nếu em vẫn còn   thiết với Trịnh Khải Hoàn thì em cứ việc giữ quan hệ với  , bọn chị sẽ  can thiệp. Trước đây chúng    bộ mặt thật của   nên     lừa. Bây giờ     là loại  gì  nên cũng   dùng thái độ như thế nào với  ."
Cô  Hoắc Thanh Hà cũng  chút nổi loạn, giống lừa đánh thì   mà dẫn thì  lùi,  vuốt thuận lông nó, nếu ép buộc cô  chia tay với Trịnh Khải Hoàn, ngược   dễ khiến cô   phản , càng cho rằng tình yêu   nhờ chống  gia đình còn vĩ đại hơn  chứ.
Còn nếu  gây áp lực với Hoắc Thanh Hà, cũng  phản đối mối quan hệ của cô  và Trịnh Khải Hoàn,  chuyện cứ để cô  tự lựa chọn, e rằng cô  sẽ thấy tẻ ngắt vô vị mất.
Quả nhiên, Hoắc Thanh Hà kinh ngạc  Lâm Doanh Doanh, "Không , để  ... Để    chị dâu, chị    là loại  gì  mà còn để  qua  với   ? Sao chị  mong   hơn gì hết ?"
Mẹ Hoắc tát cô  một cái, "Nói bậy bạ gì đó? Chị dâu đang sợ con như giống lừa   lời. Nếu con thật sự cảm thấy    thì cứ qua  với   nhiều hơn để xem   rốt cuộc là   ,  tường tận  thì cũng  nên chọn   thôi. Nếu  thì con cắt đứt quan hệ với   ngay bây giờ , khỏi nghĩ rằng  nhà bắt ép con,  lúc nào cũng nhớ nhung  ."
Hoắc Thanh Hà sửng sốt,   chứ? Biết Trịnh Khải Hoàn là gã  xa,   cả nhà nên ép cô  chia tay ?
Sao mà hết   đến  khác còn khuyên cô  tiếp tục thử xem chứ, đây là bởi vì cô   bao giờ gặp  một tên cặn bã, nên  để cô   thử cho kỹ để cảm nhận thử mức độ cặn bã  ?
Tại   thế ? Cô    con ruột  đấy!
Cô  thà thua  chứ  thua trận, cứng miệng : "Có lẽ   cũng  tệ đến thế, dù  thì mới chỉ xem mắt chứ cũng  kết hôn. Chúng   xem mắt cũng bàn bạc giao hảo với mấy nhà cùng lúc để chọn  bên  nhất đấy thôi?”
Hoắc Thanh Phong: "Chị đúng là ngu . Chúng  bàn bạc giao hảo với mấy nhà để chọn một nhà. Anh  giao hảo với mấy nhà đều treo lên miệng là  cả, đấy là chân đạp hai thuyền,  thể giống  ? Chị đừng  dại mà   cái thuyền dở của  !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-137.html.]
“Hoắc Thanh Phong!” Hoắc Thanh Hà  ngữ khí khó  của   cho tức xì khói, xông lên  cào .
Hoắc Thanh Phong chuồn qua núp  lưng Lâm Doanh Doanh, "Chị còn  mau cám ơn chị dâu và  cả , đánh em thì  ích lợi gì?"
Hoắc Thanh Phương cũng trợn mắt, liên tục : "Nếu    nhờ chị dâu hiểu  nhiều, cảm thấy    đáng tin, bảo  cả  thành phố kiểm tra thì cả đời chúng  cũng  thể  những chuyện   nhỉ? Nếu mà cho rằng   là một   ,    mê hoặc  kết hôn và sinh con với  ,   đó......chẳng  đời   hủy hoại  ?"
Nghĩ đến một khả năng trong tương lai, Trịnh Khải Hoàn  một  vợ thành phố và một  vợ nông thôn, bỗng một ngày nào đó  bại lộ thì  vợ ở quê danh  chính ngôn  thuận ngược  còn    đánh mắng cái  phận  thứ ba. Vậy thì Thanh Hà và con của cô   gì còn đường sống nữa? Cả nhà đều nhục nhã theo bọn họ,  cả cũng  vạ lây theo.
Thật là kinh sợ đến toát mồ hôi lạnh!
Cả nhà ngoại trừ Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Sơn đều đồng thời rùng , họ liếc mắt   một cái, đều cảm thấy đây là một loại sức mạnh thần kỳ.
May mà sự việc thương tâm như  vẫn  xảy .
Lâm Doanh Doanh lúc  đang đóng vai lương thiện,  bên cạnh Hoắc Thanh Sơn với dáng vẻ ngoan ngoãn, nước mắt rưng rưng: “Con       bất chính  mà.” Cô hé mắt  chằm chằm Hoắc Thanh Hà, ấm ức : “Thanh Hà vẫn  tin, bảo con vu khống, huhuhu... "
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Hà đang tưởng tượng cảnh Trịnh Khải Hoàn chân giẫm hai thuyền đưa cô và con  tình cảnh bi đát, còn  kịp quyết định bản  nên tức giận  đau lòng thất vọng thì   thấy dáng vẻ cực kỳ ấm ức của Lâm Doanh Doanh.
Lý trí  rõ Lâm Doanh Doanh đang diễn kịch, nhưng trong lòng vẫn  khỏi cảm thấy áy náy, bản  cô   hiểu lầm Lâm Doanh Doanh, còn  rằng cô  cố ý phá hoại chuyện  giữa cô  và Trịnh Khải Hoàn.