Hai  bí thư đại đội và đại đội trưởng phát hiện , thanh niên tri thức Lâm   cái gì cũng  thể tự tin,  thể lẽ thẳng khí hùng , giống như cô   gì thì nhất định sẽ   ,  hề do dự chút nào.
   cũng   ,   cũng  bản lĩnh như  mà.
Tiết Phong là tổ trưởng của những cán sự xuống nông thôn , ông   : “Đã như  thì chúng  sẽ mở rộng cửa hoan nghênh, đến lúc đó mời mấy   tham gia tuyển chọn của tổ cơ vụ.”
Lâm Doanh Doanh  ngọt ngào một tiếng: “Thế thì cảm ơn Tiết cán sự.”
Cô đưa mấy quả cà chua   nhất cho bọn họ giải khát: “Đây là em gái của  trồng,  ngọt  , ăn  ngon.”
Ăn cà chua của , đến lúc đó  chọn cô em chồng của .
Nếu như Thanh Phương  chọn   vận hành máy nông nghiệp, đến lúc đó lái máy cày oai phong  bao, còn  thể kiếm  tiền lương,  nghĩ tới khoản đầu tư của cô  nhận  một khoản hồi báo đáng kể là cô liền vui vẻ vô cùng.
Cô cài  quai mũ che nắng chạy như bay  ruộng tìm mấy  Hoắc Thanh Sơn, cô chạy tới chỗ Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hà, hưng phấn : “Thanh Phương, bắt đầu từ hôm nay, em  học chữ thật ,  lâu  công xã sẽ tuyển chọn  vận hành máy nông nghiệp, em nhất định  tham gia.”
Hoắc Thanh Phương sợ hết hồn, chị dâu   cái gì ? Bây giờ mới sáng sớm mà   cái gì mà học chữ    tổ nông cơ? Cô  là một khối vật liệu ?
Cô   : “Chị dâu  cất nhắc em, thế nhưng em    chữ,  còn là phụ nữ,    thể lái máy cày chứ? Cũng  là đàn ông  văn hóa,  kỹ thuật mới   những chuyện đó.”
Lâm Doanh Doanh nghiêm trang tẩy não cô : “Phụ nữ thì  cái gì  thể bằng đàn ông chứ?”
Hoắc Thanh Hà: “Vậy chị  khác đàn ông thì    cuốc đất ?”
Lâm Doanh Doanh: “Em mà cố tình gây sự nữa là chị sẽ đánh em đó!”
Hoắc Thanh Hà bĩu môi, nhưng thật sự  gây rối nữa, mà là vểnh tai  Lâm Doanh Doanh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-150.html.]
Lâm Doanh Doanh liếc Hoắc Thanh Hà một cái, : “Chị  bằng đàn ông ở chuyện cuốc đất, nhưng chị   chữ, em  xem ở đây  mấy  đàn ông  chữ bằng chị? Đây là do đại học bên   tuyển sinh, nếu như  tuyển sinh  thì bây giờ chị chính là sinh viên, em cũng  gặp  chị!”
Hoắc Thanh Hà: Nhìn chị đắc ý  kìa!
Chỉ là, cô  cũng  Lâm Doanh Doanh  thật,  thể  phục.
Lâm Doanh Doanh hừ một tiếng, kiêu ngạo : “Em  còn lời nào để  nữa chứ gì?”
Hoắc Thanh Hà: ... Lâm yêu tinh  đằng chân lân đằng đầu, hùng hổ dọa  , đúng là  thể    tức c.h.ế.t mà. Cô  thở phì phò bắt đầu  cuốc đất ,  để ý tới các cô nữa.
Lâm Doanh Doanh: “Sau  để cho Thanh Hà giặt quần áo cho em, em về nhà thì sẽ học chữ với chị.”
Hoắc Thanh Hà: “Tại    là  học với chị chứ?”
Lâm Doanh Doanh: “Em cảm thấy hứng thú với máy cày ?”
Hoắc Thanh Hà chỉ cảm thấy hứng thú với những thứ như quần áo, giày dép xinh , còn máy cày? Thôi bỏ , cô  thà rằng thừa nhận là  bằng đàn ông,      cạnh tranh.
Thế nhưng lúc    Lâm Doanh Doanh kích thích tới đầu óc mơ màng,  chịu nhận thua: “Dĩ nhiên là  cảm thấy hứng thú !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Doanh Doanh: “Được,  hai em cùng học với chị. Đến lúc đó xem là ai thi đỗ , nếu như cùng thi đậu...”
Lâm Doanh Doanh khoanh hai tay  ngực, mặt đầy vẻ mơ ước,  : “Vậy chúng  sẽ  hai  lái máy nông nghiệp, cũng kiếm  tiền lương... A, nếu như là , thế thì  bằng cũng để cho Thanh Phong và Thanh Hạnh cùng  học theo luôn, tới lúc đó   cùng thử xem. , cứ quyết định như  !”
Lâm đại tiểu thư tùy hứng, gian xảo, quyết định chung  đại sự của  trong ba giây, quyết định chung  đại sự của Hoắc Thanh Sơn cũng chỉ trong mấy phút,  đó  qua vài ba lời  sắp xếp thỏa đáng mấy cô em chồng, chú em chồng vốn ngây ngô ngu dốt.
Lúc   từng nghĩ tới, bây giờ Lâm Doanh Doanh  như  ngược   chút nhiệt huyết sôi trào.
Hoắc Thanh Phương  kích động, xoa tay, chỉ hận  thể lập tức  thử một chút, cô  cảm thấy  hứng thú với máy móc.