Nghe   ,  đàn ông trung thực   dậy thành dâm đãng . Lâm Doanh Doanh cảm giác địa vị của  sắp  giữ  nữa,  ,   vững vàng chiếm  vị trí  nhất trong nhà để  thể trêu chọc  bất cứ lúc nào.
Bộ não của cô hoạt động, nhưng cơ thể của cô là lười biếng như một con cá muối,   nhúc nhích.
Cô lười biếng nâng mắt, giọng  nũng na nũng nịu, mang theo tiếng  nức nở, "Hoắc Thanh Sơn,   với , em   ăn sáng, em  ngủ thêm một chút."
Hoắc Thanh Sơn hôn cô, "Không ăn sáng cũng , nhưng mà... em  đói ?"
Lâm Doanh Doanh ngáp một cái, ngay cả thắt lưng cũng lười duỗi, chỉ huy Hoắc Thanh Sơn giúp kéo cánh tay duỗi , cô lười biếng : "Hay là để trưa  em ăn?"
Hoắc Thanh Sơn: "Bây giờ là trưa ."
Cái gì? Lâm Doanh Doanh mở to hai mắt, cảm giác  kinh hách  lớn. Buổi trưa? Cô  ở  cả buổi sáng?
Hoắc Thanh Sơn  , "Anh lấy cơm  đây cho em ăn nhé?"
Lâm Doanh Doanh tức giận  , ghen tị đến mức phát  một câu hỏi từ sâu trong linh hồn: "Anh  mệt ? Không hư ? Không   như nhũn  ? Thắt lưng  đau ?"
Hoắc Thanh Sơn lắc đầu, đôi mắt tuấn tú phảng phất như phản chiếu cả ngân hà, thanh âm khàn khàn gợi cảm, "Đều . Buổi sáng thức dậy đánh quyền,  đó  đất phần trăm,   cuốc đất, buổi chiều bồi em  ?"
Anh dậy sớm, giặt cả bikini và váy cho cô, phơi ở góc phòng, buổi trưa  khô,  thu  và cất  vali nhỏ của cô.
Sắc mặt Lâm Doanh Doanh  tái nhợt, "Hu hu,  cần,  cần  bồi."
Anh bồi một  là em  một ngày, tất cả thời gian của em đều   cướp .
Nhìn dáng vẻ  dọa sợ của cô, ánh mắt Hoắc Thanh Sơn càng thêm thâm sâu, ấm áp, "Đừng sợ, ban ngày  chạm  em."
Nghe    chạm  , Lâm Doanh Doanh lập tức hăng hái,  híp mắt, "Vậy  là  cứ chạm  . Sau đó buổi tối  chạm nữa." Ban ngày  ẩn nhẫn kiềm chế, ban đêm  đổi thành một   hung dữ  mãnh liệt, còn dâm đãng như , cô chịu  nổi!
Hoắc Thanh Sơn  cô cố ý, liền rũ mi mắt xuống,  mỉm   cô, "Em chắc chắn ? Anh  ngại ."
Lâm Doanh Doanh: "!!!" Xong đời, một  ngây ngô đơn thuần   kinh nghiệm    biến thành tài xế già dâm đãng,  ô nhiễm.
Lúc  Hoắc Thanh Hà và những  khác lục tục  về,   cửa liền kêu mệt, chạy  uống nước nguội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-165.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Hà nhạy cảm đến mức cảm thấy bầu  khí trong nhà  đúng, cô  liếc mắt  về phía tây một cái, bắt  thóp, "Ha ha, còn    dậy!"
Mẹ ơi, lười quá mức, chị dâu đây là  trở thành  nổi tiếng nhất trong thôn! Bảo đảm  phụ nữ  chồng lười biếng nhất trong thôn cũng  lười biếng như chị dâu.
Lâm Doanh Doanh  hổ lập tức chui  trong chăn,    hổ.
Hoắc Thanh Sơn khẽ ho khan một tiếng, thản nhiên : "Chị dâu của em  cảm lạnh,  mới  thôi."
Hoắc Thanh Phương ân cần : "Có nặng ? Có cần nấu nước gừng, canh trứng gà uống ?"
Hoắc Thanh Hà véo cô  một cái, "Sao em dễ  lừa thế?" Cô   Hoắc Thanh Sơn, "Anh ơi, tối qua hai    ? Trời nóng như     cảm lạnh ?"
Hoắc Thanh Sơn mặt  đổi sắc, lạnh nhạt : "Ra ngoài  dạo."
"Trở về lúc nào ?" Hoắc Thanh Hà  chịu buông tha.
Hoắc Thanh Sơn gặp chiêu phá chiêu: "Bọn em   ngủ, bọn  liền trở về."
Thực tế là quá nửa đêm,  còn nhanh nhạy tránh  tuần tra trong thôn, nếu  những  lắm chuyện   thể truyền tin  khắp thôn.
Thấy dáng vẻ   chút chột  của , Hoắc Thanh Hà nghĩ  thể  phán đoán sai? Anh cả thận trọng cổ hủ   khả năng dẫn yêu tinh họ Lâm  ngoài hẹn hò ? Cô  vẫn còn  quá ít về Hoắc Thanh Sơn, chỉ  bề ngoài.
Bọn họ đều chuẩn  ăn cơm, bà Hoắc - đội trưởng phụ trách  bật radio —— ngày đầu tiên,   nhường phúc lợi cho bà, để thể hiện sự tôn trọng.
Bởi vì pin  hạn, bọn họ quy định rằng chỉ    giờ ăn buổi trưa và buổi tối, thời gian khác để  việc hoặc  chữ.
Hai ngày  tất cả   học tập vẫn  tích cực, sự nhiệt tình tăng cao, dù  thì cũng mới mẻ,   thì khó .
Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân  khi tan học trở về cắt cỏ từ bên ngoài  ,  trong nhà cũng uống một mạch nước nguội.
Nghe Hoắc Thanh Hà  chị dâu còn  dậy, Tạ Vân thuận miệng : "Chị dâu nhà bí thư ,  kết hôn  ngủ nhiều, ngủ nhiều mới  thể sinh em bé, chị dâu thích ngủ   gì là sai cả."
Hoắc Thanh Hồ: "Mẹ nó,   em ít  những  phụ nữ  chồng  bậy . Có một  chị ngủ hai ngày hai đêm cũng  sinh em bé ."
Mọi : “...”