Lâm Doanh Doanh: “Lái máy cày thì chỉ xoay tay lái, cần bao nhiêu sức lực chứ? Phải nhổ tay lái  hả? Hay là khiêng máy cày lên chạy?”
Mọi : Nếu  đến giảng đạo thì ai  thể   cô chứ? Lý lẽ  chính đáng con  nhà cô , đạo lý cái tổ tông nhà cô , do cô định đoạt hết!
Lâm Doanh Doanh: “ thật sự  ức h.i.ế.p mấy  mà,   thật, lái máy cày bình thường là ba bốn  một tổ, nam nữ kết hợp với   việc  mệt,  đúng ? Nếu như   mà  chữ,  nhất định mấy  cũng sẽ  chọn.”
Đám thanh niên:... Miệng của Lâm yêu tinh là quỷ gạt !
Cuối cùng ba nữ một nam nhà họ Hoắc đều  chọn, ngoài  còn  mặt con nít, mặt dài và bốn thanh niên khác.
Bí thư hô lên: “Những   chọn   mỗi ngày buổi sáng  nghỉ  sớm một tiếng, buổi chiều   muộn một tiếng, buổi tối  thêm một tiết học, tập trung học tập vẫn nhận  công điểm. Tranh thủ thời gian học thêm để  mấy  thi đậu, đóng góp vì sự vẻ vang của đại đội.”
Hoắc Thanh Phong tiến lên bên cạnh Lâm Doanh Doanh,  gương mặt  trai mang theo nụ  nịnh hót: “Chị dâu, em  thể học tập một vài kỹ thuật với cô gái lái máy cày  của chị ?”
Hoắc Thanh Phương: “Cái gì mà cô gái lái máy cày?”
Lâm Doanh Doanh liếc Hoắc Thanh Phong một cái, ung dung thong thả : “Vậy  chờ chính em biến thành  lái máy cày .”
Muốn lừa mười đồng của cô hả? Xí,   cửa!
Khi bọn họ  về nhà, Lâm Doanh Doanh còn cố ý rẽ sang trường học, lắc lư một vòng bên ngoài phòng học của Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân. Hoắc Thanh Hồ vốn còn  chút  nhịn , đang nghĩ đến chuyện bỏ trốn   ngoài chơi thì   đầu   thấy Lâm Doanh Doanh ở bên ngoài phòng học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-182.html.]
Cô  ở trong sân trường trơ trụi, giống như  cho  gian đang u tối đột nhiên  tô điểm thêm sắc thái rực rỡ tươi  , lập tức  cho xung quanh đây cũng trở nên xinh  hơn.
Nghĩ đến một bát ve sầu rán dầu giòn rụm còn bởi vì trốn học mà gánh nợ của  , Hoắc Thanh Hồ  kiềm chế  rùng , vội vàng  đầu  giảng.
Bạn  cùng bàn   nhỏ giọng : “Cậu cũng mắc tiểu hả?  cũng đang   nhà vệ sinh.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Hồ: Cậu thì  cái quỷ gì, nếu như    chị dâu như , bây giờ  khi   tè  quần !
Lâm Doanh Doanh dọa cho Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân sợ một trận,  mới về nhà cùng với đám  Hoắc Thanh Phương. Mấy  trong nhà đều  đại đội chọn để tập trung huấn luyện, Lâm Doanh Doanh vẫn  tự hào, đích  chỉ điểm lớp học tập văn hóa của bọn họ, còn về phương diện máy móc thì chờ Hoắc Thanh Sơn về   để  hỗ trợ nghĩ cách.
Nếu như   tổ nông cơ,  khi công xã công bố yêu cầu tuyển công cũng  ,   trình độ học vấn ngang hàng tiểu học. Dĩ nhiên dựa theo hiểu  của Lâm Doanh Doanh, tính thực tiễn trong đó vẫn  lớn. Khi thi sẽ  thật sự bắt  chính tả những câu và từ vựng của tiểu học, khả năng lớn nhất chính là dùng chữ thường dùng để  những tài liệu  dùng, tỷ như giấy xin nghỉ, phiếu liên lạc công việc, phiếu ghi chép công việc, thậm chí còn  thể yêu cầu  mấy quyển sổ tay về cách sử dụng và sửa chữa máy cày.
Dẫu   tổ nông cơ thì công việc chủ yếu chính là lái máy cày cày bừa, gieo hạt, thu hoạch, đầu tiên là   thao tác, thứ hai là   sửa chữa, mà điều kiện  thể thiếu của một  đó chính là  hiểu  chữ nghĩa,   mấy bài văn thường dùng.
Bây giờ cũng   nhân viên chuyên sửa chữa, đều là  của tổ nông cơ tự  .
Đây cũng là những kinh nghiệm là Lâm Doanh Doanh học  từ cuộc tuyển chọn tài xế của cha Lâm,   bao nhiêu chữ thường dùng, nhận   bao nhiêu vân vân.
“Nhiệm vụ học tập bây giờ  nặng nhọc, buổi sáng mở mắt  là các em  học tập ngay,  chút thời gian cũng học tập, thậm chí  nhà vệ sinh cũng  suy nghĩ xem là ngày hôm qua học cái gì, hôm nay  học cái gì,    thấy cái gì thì tự động suy nghĩ vật  tên là gì,  như thế nào!” Cô giáo Lâm cầm thước dạy học, gõ một cái lên tấm ván treo  tường: “Bất cứ lúc nào chị cũng  thể đưa  bài thi kiểm tra.”
Cô  một tiếng,  lướt qua bốn   tự chủ  đang căng thẳng, ung dung thong thả : “Thành tích thi , thưởng ăn bột mịn, ăn đường, ăn thịt, ăn trứng gà, còn nếu như  đạt thì chẳng những   ăn, mà còn  chép phạt!”
Hoắc Thanh Phong bỗng chốc run lên,  hỏi: Chị dâu, em  còn kịp rút lui ? Em  tìm Dương Ngọc   kinh doanh nhỏ bí mật.