Lâm Doanh Doanh    sẽ ở nhà cả ngày với cô, thì cô vui vẻ nhào tới  giống như một đứa trẻ .
Hoắc Thanh Sơn vội đè vai cô xuống: “Cô gái trẻ, dậy ăn cơm.”
Cô   già,  lập tức cố ý nhấn mạnh cô trẻ.
Lâm Doanh Doanh: Trông   vẻ khó chịu nhỉ!
Mẹ Hoắc   ở nhà, nhà cũng  chừa  cho bọn họ một ít cháo kê ở trong nồi, bánh táo đỏ và trứng gà luộc.
Lâm Doanh Doanh  quả trứng gà   bật ,  đó cô lấy một miếng bánh táo đỏ để ăn, húp một ngụm cháo kê, và nhờ Hoắc Thanh Sơn bóc trứng gà giúp cô. Hoắc Thanh Sơn   cô đang  cái gì nữa, thế là  giúp bóc vỏ trứng gà  và đặt nó  trong dĩa dưa muối nhỏ.
Lâm Doanh Doanh lên tiếng: “Wow,  Thanh Sơn,  đúng thật là giỏi. Vỏ trứng gà đều   bóc trơn láng hết . Không giống vài , bóc  là  lõm xuống.”
Hoắc Thanh Sơn bật  một tiếng, vài    là cô .
 lúc , cửa nhà mở ,  nhà họ cũng   về , họ chuẩn  ăn cơm trưa.
Mẹ Hoắc dẫn Thanh Phương và Thanh Hạnh xuống nhà bếp nấu cơm, còn Hoắc Thanh Phong thì  nấu nước.
Thấy Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Sơn đang  ăn ở bên , Hoắc Thanh Hà nhanh chóng tiến tới chỗ họ   híp mắt: “Lại  cảm lạnh ?”
Khuôn mặt của Lâm Doanh Doanh vẫn như cũ,  biến sắc, cô chậm rãi ăn trứng gà: “Mọi  cũng thật là giỏi, đêm qua về trễ như  mà vẫn  thể dậy sớm như thế,  cần ngủ ?”
Hoắc Thanh Hà trả lời: “Chúng em vất vả quen , nào  giống như chị, nướng còn hơn ông mặt trời.”
Ở trong nhà bếp,  Hoắc hô: “Thanh Hà,  đây nhặt rau!”
Hoắc Thanh Hà đáp : “Cả nhà nhiều  như thế , đợi con nhặt rau ?” Tuy ngoài miệng than phiền, nhưng cô  vẫn nhấc chân   nhà bếp.
Lâm Doanh Doanh  khanh khách, cô còn  mặt quỷ  lưng cô ,  nũng nịu với Hoắc Thanh Sơn: “Mẹ chúng  là  nhất.”
Khuôn mặt của cô đỏ ửng như hoa, tinh thần phấn khởi, hồn nhiên, còn đôi mắt  thì   thần,  thấy cô như ,  bắt đầu nóng mắt,  nhịn  mà hôm trộm cô một cái.
Lâm Doanh Doanh trợn to đôi mắt ướt át lên mà  ,  trở nên hư hỏng !
Sắc mặt của Hoắc Thanh Sơn   tự nhiên nữa,  bình tĩnh kiếm cớ: “Mặt em dính trứng gà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-198.html.]
 lúc Hoắc Thanh Hà bước , cô  khoa trương : “Anh,   ăn gì? Trong nồi còn đấy,  cần gì  cướp của chị dâu!”
Nghe  thì mặt của Lâm Doanh Doanh đỏ bừng lên, lỗ tai của Hoắc Thanh Sơn cũng đỏ ửng,  hắng giọng một cái  : “Anh   xem phần ruộng của nhà  một chút.”
Hoắc Thanh Hà lên tiếng: “Đừng, , đợi chị dâu   ngoài xem mảnh đất riêng với  , xem phần đất   bỏ hoang thành  dạng gì ?”
Sự ghen tị  khiến cô  trở nên to gan hơn, dám giận  trai của .
Cô  ghen khi Lâm Doanh Doanh đối xử với Thanh Phương và Thanh Hạnh  hơn cả với cô.
Chuyến   công xã Thành Quan  ngày hôm qua cũng là vì Thanh Phương, còn bản  cô  thì  biến thành cá cảnh. Thấy Thanh Phương vượt qua , Lâm Doanh Doanh lập tức lộ  dáng vẻ vô cùng vui vẻ,  uổng công, điều  cho thấy rõ, trong lòng cô chỉ  Hoắc Thanh Phương.
Vậy cô xem cô  là gì chứ, cô    là em chồng của ? Cô   đủ xinh ,  đủ thông minh, cống hiến cho cái nhà  vẫn  đủ lớn ?
Hừ! Thiên vị!
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai   nhanh ,   nữa mà còn tỏ   mật nữa thì cái nhà  cũng  chứa nổi hai  nữa .
Khi cô  đang ghen với chị dâu trong lòng, ngay cả  ruột cũng ủ trong lọ.
Lâm Doanh Doanh nhếch miệng , cô còn cố ý giữ khuôn mặt của Hoắc Thanh Sơn  mà hôn lên môi , chọc cho Hoắc Thanh Hà  nhắm hai mắt, xua tay.
Hoắc Thanh Hà che mặt chạy  ngoài, miệng thì la: “Ôi  ôi, mắt mọc hột lẹo ! Mẹ ơi,  mau quản con trai  với con dâu  , hai  ân ái ở cái nhà   đủ.”
Lúc  Hoắc Thanh Hoa từ bên ngoài bước ,  Hoắc Thanh Hà  thút thít huhu thì  nhịn  mắng: “Chị  mới  thôn, từ đằng xe là   thấy em  la to ở trong nhà ,   mất mặt .”
Thấy chị  trở về,  trong nhà ai cũng  hỏi thăm chị ,  Hoắc hỏi: “Không ăn tết,   gì  mà trở về đây? Ở nhà  bận ?”
Hoắc Thanh Hoa    một chút  : “Làm ,  cưới con dâu, con   thể về nhà  ?”
Mẹ Hoắc  mắng: “Mẹ ăn no  đáp  câu hỏi của con,  còn   nấu cơm đây.”
Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Sơn cũng   hỏi thăm chị .
Hoắc Thanh Hoa  trong phòng xong,     nhà bếp,  ơi, nàng dâu nhỏ  mới ăn sáng ?
Chị   Lâm Doanh Doanh một chút,    sang  em trai ,  mặt  đầy kinh ngạc,  đó chị   ngửa đầu  lên trời một cách trắng trợn: “Ha, mặt trời lên cao quá.”