Hoắc Thanh Phong hậm hực xoa xoa mũi, bôi dầu máy đen sì lên mặt,  vẫn  bớt phấn khích liền  đánh  với Hoắc Thanh Hà.
Hoắc Thanh Hà  vui   vui, từ nhỏ đến lớn cô ở bên cạnh Thanh Phương, cô đều là trung tâm, Thanh Phương xoay quanh cô.
 lúc  Thanh Phương  trở thành nhân vật trung tâm ở đây, Thường công nghiêm khắc  cũng đang  với cô . Rõ ràng là cô và Thanh Phương giống y hệt , mà   chỉ  chằm chằm và mỉm  với Thanh Phương.
Mắt mù!
Hoắc Thanh Hoa: "Giết heo chia thịt , ôi chao, mau  thôi, về nhà  bánh chẻo ."
Tất cả đều tranh  lên, chen chúc  xe la của đại đội   lượt về nhà.
Đại đội trưởng hứng lên còn mua một đôi pháo về đốt ngay khi  về đến thôn, tiếng nổ lách tách  chấn động cả thôn.
Người dân trong thôn  tin đại đội thi  sáu  đều vui mừng khôn xiết,    nhà  Hoắc  bốn  đỗ,   hâm mộ   ghen tị, nhất là bà bác dâu Hoắc gia và thím ba Hoắc, họ ghen tị đến đỏ con mắt. Bởi vì nhà họ cũng  con, họ cũng cho là chúng  thông minh, ít nhất cũng  kém Hoắc Thanh Hạnh!  vì nhà    một  con dâu giỏi như Lâm Doanh Doanh nên con nhà   đều  chọn còn các con của họ thì  .
Ghen tị thì ghen tị, giờ đây con cái  Hoắc hăng hái phấn đấu, bọn họ cũng  dám  gì, chỉ buông vài câu chua ngoa mà thôi, dù  đây cũng là một  hạng mục cần thiết để những  họ hàng qua .
Mấy điều  chỉ là cơn mưa phùn nhẹ đối với  Hoắc, thậm chí bà   cần dùng đến ô.
Hoắc gia thi đỗ  bốn đứa trẻ,  chia phần sáu cân thịt lợn, nhà  dùng tiền để mua  thịt đó. Ngoài  Lâm Doanh Doanh còn  chia ba cân thịt  cần bỏ tiền  mua, là đại đội thưởng cho!
Bí thư   rõ ràng, "Nếu  nhờ Lâm Doanh Doanh thì sợ là đại đội của chúng    xóa sổ  quân . Sau  công xã  máy kéo gieo trồng,    thể dễ dàng hơn  nhiều, chúng  đều   ơn Lâm Tri Thanh!"
Lâm Doanh Doanh thoải mái nhận lời khen, vui vẻ bảo  nhà nhận lấy thịt lợn, cô  thèm đụng  thịt mỡ  .
Đợt  mua nhiều thịt, mùa hè cũng   cách nào để giữ  độ tươi ngon, nếu  ăn thì để  lâu nhất tầm ba ngày là hỏng. Ngoài  bánh chẻo,  Hoắc còn ướp vài miếng thịt muối, treo lên bếp lò hong khói cho khô quắt ,   ăn dần.
Bởi vì Hoắc Thanh Hoa  mặt và  trong nhà đông, Lâm Doanh Doanh càng  cần  động tay   bánh chẻo.
  ăn nhân gì,  Hoắc  hỏi ý kiến của cô đầu tiên.
Lâm Doanh Doanh hai mắt sáng ngời "Có nhiều loại nhân lắm ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-205.html.]
Mẹ Hoắc tự hào : "Chỉ cần  nguyên liệu,   thể   ba trăm loại bánh chẻo khác  đó, Doanh Doanh, cứ  con  ăn gì !"
Lúc  Lâm Doanh Doanh mới phấn khích hẳn lên, cô gập ngón tay bắt đầu đếm xem  thể ăn nhân gì, nhân đậu que thịt lợn, nhân bầu thịt lợn, nhân tam tiên, nhân rau tề, nhân thịt lợn rau mùi, v.v. Cô liệt kê một lèo hơn chục loại,    "Chỉ cần là  gói là con đều thích ăn!"
Chậc chậc, cả chị cả và cô hai đều bĩu môi,  kìa,  coi kìa,  mồm mép   kìa!
Mẹ Hoắc liếc  con gái cả và con gái lớn,  : "Thịt  là nhờ lộc của Doanh Doanh, lúc các con ăn   lời  đó."
Hoắc Thanh Hồ ở một bên thầm thì với Tạ Vân, "Chị   chễm chệ  mái nhà của chúng  , còn   gì nữa chứ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tạ Vân lục tìm trong kho từ của  "Cúng viếng thắp hương, một bát bánh bao một bát thịt, dập đầu ba  sáng trưa tối chăng?"
Hoắc Thanh Hồ vỗ  nghẹo đầu , "Cậu   cái tên mồm miệng vớ vẩn nào  linh tinh đấy ? Cúng viếng thắp hương là cho thần phật và tổ tiên,  thấy  ai cúng cho yêu tinh ?"
Tạ Vân  hehe "Như  vẫn là chị dâu yêu tinh , chị dâu yêu tinh cho kẹo cho thịt ăn."
Cậu vụt  đuổi theo Lâm Doanh Doanh xin xỏ,  híp mắt "Chị dâu, chuyện  tầm cỡ thế    nên  phần thưởng thêm ?"
Lâm Doanh Doanh hào phóng lấy kẹo , đưa cho  và Hoắc Thanh Hồ mỗi  một nắm  bảo họ cầm  chia cho những đứa trẻ khác.
Hoắc Thanh Hà: "Còn của chị ?"
Hoắc Thanh Hồ trợn to hai mắt, "Chị bao nhiêu tuổi  mà còn tranh kẹo với trẻ con chứ?"
Tạ Vân nhét một cái kẹo cho Hoắc Thanh Hà như con khỉ,  : "Chị hai, chờ chị  lương thì nhớ mua kẹo cho chúng em ăn nha."
Hoắc Thanh Hà đang định tự đắc,  Hoắc lạnh lùng : "Có tiền lương đều  giao cho nhà, ai mà giấu riêng thì bảo  cả đánh đòn!"
Còn  con gái cần lấy chồng, con trai cần lấy vợ, đứa nào cũng  sắm của hồi môn, lễ vật cưới hỏi, kiếm  tiền  thì đương nhiên  thể để họ tự tiêu xài phung phí .
Hoắc Thanh Hà: "..."
Đây chẳng  là bóc lột ?