Buổi trưa Hoắc món đậu cô ve thịt khô hầm, dùng dầu mùa thu trộn nguội với mộc nhĩ, dưa chuột và trứng, ướp đường trắng với cà chua. Khi chuẩn gần xong, bà bảo bọn nhỏ gọi chú ba Tạ qua ăn cơm.
Khi chú ba Tạ qua, Lâm Doanh Doanh mỉm với chú: "Chú ba, ngày mai con cháu sẽ đến nhà chị cả, chú thời gian để đưa chúng cháu chứ?"
Chú ba Tạ ngơ ngác một hồi, bình thường chú luôn giữ cách với Hoắc và những phụ nữ trẻ khác, nhưng Lâm Doanh Doanh chủ động nhờ chú giúp, chú chút khó xử vì sợ khác về cô.
Dù gì thì chú cũng là một góa vợ, mới ba mươi, gần gũi với vợ của cháu trai sẽ ảnh hưởng đến chú .
Lâm Doanh Doanh: "Vậy nhé ạ. Hình như bây giờ đại đội sử dụng gia súc, chú ba thể mượn một chiếc xe la."
Lâm đại tiểu thư sắp xếp rõ ràng.
Chú ba Tạ thể từ chối, đành đồng ý.
Lâm Doanh Doanh ai ngủ cùng, ngày hôm đầu tiên dậy từ sáng sớm, ăn mặc xinh như khi Hoắc Thanh Sơn ở nhà. Cô tự thắt b.í.m tóc nên nhờ Hoắc chải tóc cho cô, Hoắc tiện tay suýt nữa cho cô kiểu tóc tiểu thư nhà địa chủ, cuối cùng thì tết cho cô b.í.m tóc xương cá thắt kiểu lỏng tay theo Hoắc Thanh Hạnh, buộc thêm băng đô, xinh đến lác cả mắt.
Mỗi Tạ Vân thấy Lâm Doanh Doanh đều khen một chị dâu xinh quá quá, chị dâu như tiên nữ, khen tiếc lời, thậm chí còn bật những từ mới trong vô thức.
Hoắc Thanh Hồ thấy liền trợn tròn mắt: “Chị đến nhà chị cả mà ăn mặc thế … gì ?” Cậu thuận mồm suýt thì ăn mặc xinh thế , nhưng cảm thấy khiến Lâm yêu tinh kiêu ngạo.
Lâm Doanh Doanh : "Chỉ cần ngoài là ăn mặc . Sau chú ý đó, ngoài là chỉnh tề, lôi thôi lếch thếch, tìm vợ cũng tìm mấy lôi thôi luộm thuộm. "
Hoắc Thanh Hồ trực tiếp trợn to hai tròng mắt, kéo Tạ Vân , chuyện với cô chiếm lợi gì mà chỉ thể tự rước lấy nhục.
Sau khi khỏi cửa, Hoắc Thanh Hồ vô thức chỉnh quần áo của cho gọn gàng, thấy cổ áo Tạ Vân gấp trong còn giúp chỉnh , đó vỗ đầu Tạ Vân : "Sau đừng luộm thà luộm thuộm."
Tạ Vân: "..." Anh học nhanh ghê !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-221.html.]
Lâm Doanh Doanh đội một chiếc mũ rộng vành kiểu nhà nông, cài nút mũ che nắng của cho Hoắc. Mẹ Hoắc và vội vàng cởi nó nhưng Lâm Doanh Doanh giữ .
Lâm Doanh Doanh: “Cứ đội ạ, ánh nắng mặt trời độc lắm.” Mẹ Hoắc tuy là một bà già nhưng thích sạch sẽ, gội đầu vô cùng sạch, Lâm Doanh Doanh ghét bỏ gì.
Họ xe la, Lâm Doanh Doanh còn bảo chú ba Tạ vòng đại đội. Cô nhờ nhân viên kế toán ở văn phòng đưa một bức thư cho bưu tá và gửi giúp một bức điện báo cho út, bảo út mau đổi tiền mặt một trong những của hồi môn của cô qua cho cô.
Ừm, chỉ cần một chiếc xe đạp, cô thể tự mua nó bằng tiền và phiếu, gửi trực tiếp xe đạp cũng , hehe.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngồi trong xe la nhẹ nhàng hề mệt mỏi, mặc dù trời nóng nhưng nước mật ong để uống, Lâm Doanh Doanh vẫn thoải mái.
Khi đến thôn Đinh gia, Tạ Quang Minh lái xe la đến thẳng nhà chồng của Thanh Hoa.
Vừa tới cửa thấy giọng đanh đá lanh lảnh đang trách mắng: "Ngày nào cũng như ngày nào, cũng chả bận rộn thêm việc gì , trứng đẻ quả nào mà cả ngày chỉ chạy về nhà , cũng mang cái gì hữu dụng về đây ? Chọn bốn đứa mà như thế nào chia cho rể cả một suất ? "
"Cái suất đó chia hả? Là do nhà ? Đó là nhờ thi đỗ mà đó!" Giọng của Hoắc Thanh Hoa cũng hề yếu ớt, vô cùng tự hào.
“Vậy nhà cô phát thịt lợn !” Giọng bà chồng càng chóe hơn.
Hoắc Thanh Hoa: "Chả thế thì , phát mấy cân lận, chúng gói bánh chẻo bốn loại nhân, còn cả thịt muối, đều hưởng xái của em dâu cả!"
“Con nó thật là tức c.h.ế.t mà, từng thấy qua sui gia nào keo kiệt như luôn, nhiều thịt thế mà cho con rể mang một ít về?” Giọng bén nhọn, khắc nghiệt của bà già vang lên, cho ở cách một bức tường mà cũng thể tưởng tượng dáng vẻ bà giậm chân.
Mặt Hoắc vô cùng âm trầm.
Tạ Quang Minh cũng tức giận, thấp giọng : “Thanh Hoa trải qua cuộc sống như thế ?”
Lâm Doanh Doanh thấy thích thú, hy vọng bà già thể thêm hai câu, để cho cô xem còn thể mắng thành cái dạng gì nữa, tất cả đều là tài liệu thực tế của đoàn hí kịch, trở về cô cho Lâm để bọn họ tập luyện.