Nói thế nào nhỉ, lúc con trai  ở nhà, cô ăn cơm cũng chỉ là  ít một chút mà thôi, ít nhất thì cũng vẫn bình thường. Con trai  , khẩu vị ăn uống của con dâu trực tiếp giảm xuống hơn phân nửa,  cho bà cũng cực kỳ đau lòng.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Doanh Doanh bò dậy ăn một bát cháo trắng nhỏ. Đợi Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân  học xong, cô nhờ  Hoắc đóng cửa thật chặt, cô  ngủ  thêm một giấc.
Tuy  Hoắc  hiểu, nhưng vẫn  theo ý cô, đóng cửa  đó ở trong sân giặt quần áo.
Lúc , Đinh Quế Thành cũng trở về cùng Hoắc Thanh Hoa.
Kể từ  khi nhà họ Đinh oán trách Hoắc Thanh Hoa  thể sinh nở , bà Đinh hết   đến  khác ngăn cản con trai cùng con dâu  trở về, đây đúng là  đầu tiên về nhà ngoại kể từ đó!
Mẹ Hoắc   đến mở cửa, Lâm Doanh Doanh : "Anh  cũng chẳng  là bánh thơm trái ngọt,   còn bắt chúng   nghênh đón? Cứ để   chờ."
Được.
Mẹ Hoắc liền tiếp tục chuyên tâm giặt quần áo.
Chờ  khi bà giặt quần áo xong, Lâm Doanh Doanh cũng xuống giường, giẫm lên đôi dép lê ngáp dài một cái, một dáng vẻ mất kiên nhẫn.
Đôi vợ chồng Đinh Quế Thành quả thực gọi cửa hết nửa ngày, gọi đến độ cả hàng xóm láng giềng cũng đều  ngoài, lúc  mới  thấy    mở cửa.
Cửa mở nhưng  thấy  Hoắc , mà là một gương mặt nhỏ nhắn non nớt thanh tú động lòng ,  thấy mái tóc đen nhánh còn đang vương vãi của Lâm Doanh Doanh, lười biếng ngáp dài, mở lớn đôi mắt to tròn long lanh hỏi: "Ối, đây là ai thế ? Sáng sớm  tới nhà!"
Đinh Quế Thành: "......"
Hoắc Thanh Hoa: "......"
Anh   theo, "Em dâu, là ,  cả. Anh về thăm nhà với Thanh Hoa."
Lâm Doanh Doanh liếc   một cái,  khách khí mà đáp trả : "Anh là ai thế,   quen  ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Đinh Quế Thành: "..... ......."
Anh  nhanh chóng tự giới thiệu bản , họ và tên, thôn nào v.v
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-228.html.]
 Lâm Doanh Doanh   gọi  rể, bĩu môi chậc một tiếng, "Ngày  kết hôn   thấy , lúc   ăn lễ cũng chẳng mừng năm mới, Hoắc Thanh Sơn cũng  trở về đơn vị ,  ngược   đến đây."
Cô vặn eo,  cạnh cửa.
Bên ngoài, hàng xóm bắt đầu bàn tán sôi nổi: Cũng chẳng  thế nào, em vợ kết hôn  đến nhà chúc mừng, lúc  em vợ  trở về đơn vị ,  ăn lễ cũng chằng mừng năm mới,   đến để  gì?
Giữa lúc đó, Hoắc Thanh Hoa  về nhà  nhiều  cũng chẳng thấy bóng dáng của con rể , hàng xóm láng giềng đều thấy cả.
Sắc mặt Đinh Quế Thành  kiềm , mồ hôi lạnh đều chảy xuống ào ào,  thiếu  mà trách Hoắc Thanh Hoa: "Cô em dâu  của em cũng điêu ngoa tùy hứng quá  đấy, giỡn mặt chúng  ư?"
Mặc dù Hoắc Thanh Hoa  hành động của Lâm Doanh Doanh  cho cả kinh hoảng sợ, nhưng    sợ hãi  mặt Đinh Quế Thành, cô lạnh mặt, "Em dâu em  sai chỗ nào ? Em  điêu ngoa tùy hứng cũng  đến lượt  lên tiếng!"
Đinh Quế Thành  khổ, "Được, ,  . Cô  là trái thơm bánh ngọt, chúng   nâng niu."
Anh  nhấc chân   trong, Lâm Doanh Doanh trốn  cánh cửa  đưa cửa 'rầm' đóng , đập thật mạnh lên  mũi  , đau tới mức   kêu gào nhảy dựng.
Cũng may chỉ là  xót, vẫn  rách.
Hoắc Thanh Hoa ở  lưng  , cũng giật thót : "Này,  thì quá đáng !"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Doanh Doanh lộ  từ khe cửa, mặt mũi tràn đầy ghét bỏ : "Anh là  rể của ai? Không quen! Chẳng    thích bước  cửa nhà chúng  ,   cũng  cần  tới nữa .   sắp xếp xong bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện huyện , hai  cầm theo thư giới thiệu và hộ khẩu đến là , sẽ    lính phụ trách sắp xếp cho hai ."
Cô nhấn mạnh  lính, để Đinh Quế Thành thành thật một chút.
Đinh Quế Thanh vẫn  , ngày kết hôn của Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Sơn    bà Đinh ngăn   cho đến cửa chúc mừng, nhất định khiến cho Hoắc Thanh Hoa bẽ mặt  mất mặt thông gia, chính việc đó  đắc tội  lớn với cô chiêu họ Lâm .
Đời ,   sẽ  còn cơ hội bước  ngưỡng cửa nhà họ Hoắc nữa !
Đinh Quế Thành chịu bế môn canh(1), suýt tí nữa còn  đụng đến gãy cả mũi, trong lòng  cả  vui  về nhà.
(1) từ chối  cho khách  nhà.
Đến cửa nhà  đẻ   em dâu từ chối cho ở bên ngoài, Hoắc Thanh Hoa cũng sắp   cho tức c.h.ế.t , cô tức Lâm Doanh Doanh hai giây liền bắt đầu tức sang Đinh Quế Thành.