Đinh Quế Thành sững sờ,   mềm yếu vô lực,   Hoắc Thanh Hoa kéo một cái  ngã  đất.
Kết quả kiểm nghiệm   chỉ đánh  mặt  , mà còn trực tiếp  thể diện tôn nghiêm đàn ông của    mất hết, nếu như trở về thôn,   còn mặt mũi nào mà  ngoài nữa? Anh  còn  thể ngẩng đầu lên  nữa ?
Huống hồ  đó    còn mắng nhiếc Hoắc Thanh Hoa   sinh con là gà   đẻ trứng suốt ngày!
Anh    thể tưởng tượng   sẽ    chỉ trỏ   .
Hoắc Thanh Hoa  dáng vẻ bất lực  của  , giận đến nỗi đá   một cái: “Anh chơi  hả?”
Đinh Quế Thành yếu ớt vô lực : “Hoa Nhi, ...   bệnh, choáng váng,     sức lực.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Hoa  vẻ mặt tái nhợt của  , xương cốt cơ thể cũng thực sự trượt xuống đất, lập tức cho rằng   quả thật  bệnh, vội vàng đỡ   lên  xuống cái ghế gỗ dài ở bên cạnh,  lấy nước cho   uống: “Anh   chứ? Với  cũng đang ở bệnh viện,  bệnh thì mau chóng kiểm tra thôi.”
Đinh Quế Thành vội vàng : “Không nghiêm trọng lắm, bệnh vặt thôi,  cần,  cần kiểm tra, như    là lãng phí tiền .”
Không  tiền,  nỡ xem bệnh  thành bia đỡ đạn của  .
Đầu óc   tính toán thật nhanh,  đó   đối xử với Hoắc Thanh Hoa cũng  tệ lắm,  chê chị   sinh  con, càng  từng đánh chửi chị , như  bây giờ    vô sinh, chắc là chị  sẽ  chê    nhỉ.
Anh   Hoắc Thanh Hoa một cái, bụm mặt liền bắt đầu : “Hoa Nhi,   xin  em.”
Anh     tự tát : “Anh  lỡ em, là   .”
Hoắc Thanh Hoa cau mày, kéo tay   , trách mắng: “Anh đang  cái gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-230.html.]
Dáng vẻ Đinh Quế Thành chán nản, dùng sức nắm lấy tóc của : “Trước  bọn họ đều  là em   sinh con,  còn nghĩ  thể sinh thì  thể sinh , cùng lắm thì nhận nuôi một thằng nhóc. Bây giờ  là   thể sinh con,  cũng   lỡ em nữa, em nên  đứa con của .”
Hoắc Thanh Hoa ngây ngẩn, chị   từng nghĩ tới vấn đề , chị  chỉ cảm thấy lời  của bác sĩ  giải cứu chị ,  cho chị   thể lý thẳng khí hùng oán giận   chồng,  xem ai mới là gà   đẻ trứng!
Khi chị   thể sinh con, chị  còn nghĩ   liên lụy tới Đinh Quế Thành, tính toán để hai  ly hôn.
Thế nhưng khi đó Đinh Quế Thành  chịu ly hôn,   thể nào   con trai mà còn mất luôn vợ , những lời   cho Hoắc Thanh Hoa cảm thấy    tình cảm với , sẽ  vì chị   sinh  con mà ruồng bỏ chị .
Hơn nữa  đó chị  chịu những lời đàm tiếu, cũng  từng nảy sinh suy nghĩ  xa, nếu như ông trời  mắt để cho Đinh Quế Thành  thể nào sinh con mà chị     vấn đề gì,  chị  sẽ để bọn họ  xem, chị  sẽ  chê bai Đinh Quế Thành, cũng sẽ  vì  thể sinh con mà  ầm lên.
Không ngờ suy nghĩ ác độc   thành sự thật.
Anh   thể sinh con, tất nhiên chị  cũng  chê bai  .
Nếu như   bà Đinh xúi giục bên trong, Đinh Quế Thành vẫn  , trong lòng chị  nghĩ như .
Đinh Quế Thành nước mắt như mưa: “Hoa Nhi,    cái loại đàn ông cậy mạnh   lý, bản    còn  cho   . Chúng  trở về sẽ  với cha ,  cho tất cả  thích, là   thể sinh  con,   em sai. Nếu như em... nếu như... hu hu... em  ,  cũng sẽ   lỡ em... chúng   vợ chồng mấy năm nay, mặc dù...”
Anh    , ôm chân Hoắc Thanh Hoa liền hu hu  lớn.
Hoắc Thanh Hoa  quen cường thế, bây giờ thấy bộ dáng mềm yếu đáng thương của  , trong lòng đủ loại tư vị. Nếu như  khác ức h.i.ế.p chị , chị  sẽ mạnh mẽ đáp trả, thế nhưng nếu như  khác mềm yếu  thể ức h.i.ế.p thì chị   quả quyết  ức h.i.ế.p  , ngược  còn thương xót chăm sóc đối phương.
Chị  thở dài: “Nếu  thì kiểm tra  một  nữa.”
Bác sĩ   bọn họ  kiểm tra một  nữa, trực tiếp  nhịn ,  tin bác sĩ thì còn tới bệnh viện  cái gì?
Bác sĩ  còn điều tra  nguyên nhân sinh bệnh giúp bọn họ, cuối cùng chẩn đoán Đinh Quế Thành hẳn là khi còn nhỏ   quai , cơn sốt thiêu đốt đến bao tinh   nhiễm trùng dẫn đến tinh trùng  c.h.ế.t vô sinh.