Mẹ Hoắc thầm nghĩ: Cũng    thể ly hôn. Bà Đinh cay nghiệt như , nhân cơ hội  ly hôn luôn là .
 lúc    hiểu lầm con gái   thể sinh con, bà Đinh và Đinh Quế Thành cũng   ly hôn, bây giờ  kiểm tra  Đinh Quế Thành vô sinh, liền bảo con gái ly hôn,  Hoắc cũng   mở miệng   .
Bây giờ tất cả   đều  "Thà phá hủy mười ngôi đền,  phá hủy một gia đình", tất cả đều khuyên hòa giả  khuyên ly hôn.
Trong con mắt những  xung quanh, phụ nữ  thể  con là một vấn đề lớn,   với đàn ông,  thể ly hôn.  nếu một  đàn ông  thể  con, đó   là chuyện lớn,  phụ nữ  thể lấy lý do đó mà ly hôn , nếu  sẽ   là một  phụ nữ .
Dù  chỉ cần đàn ông   là loại ăn uống chơi bời gái gú đánh bạc đánh vợ, thì  thể sinh con cũng   là vấn đề, chủ nhiệm hội phụ nữ, cán bộ đại đội cũng sẽ  đồng ý ly hôn.
Mẹ Hoắc  bảo con gái ly hôn  về nhà, nhưng cũng sợ  thích hàng xóm   chỉ trỏ Thanh Hoa, loại chỉ trích  so với  thể sinh con còn tổn thương   hơn  nhiều.
Hoắc Thanh Hoa  vẻ mặt đau buồn của bà, an ủi : "Mẹ,  đừng lo lắng. Lần  con   chuyện rõ ràng với bọn họ, bảo bà  đến xin  ,  tính chuyện  ..."
Lúc  ngoài cửa truyền đến một tiếng  khẩy, Hoắc Thanh Hoa ngẩng đầu lên thì thấy Lâm Doanh Doanh đang dựa  khung cửa, mái tóc đen nhánh, mặt mày như tranh vẽ giống như yêu tinh.
Hoắc Thanh Hoa đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng, chị  mạnh miệng : "Em, em  gì thế, dọa  khác giật nảy ."
Lâm Doanh Doanh  : "Em đến  xem chị định ném   vũng bùn như thế nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-235.html.]
Hoắc Thanh Hoa: "Vũng bùn gì?"
Lâm Doanh Doanh: "Em   chị cũng  mà." Cô  ,  đó  nhẹ nhàng rời , căn bản   nhiều với Hoắc Thanh Hoa.
Hoắc Thanh Hoa: "..."
Mẹ Hoắc: "Mẹ cảm thấy Doanh Doanh  đúng. Đinh Quế Thành và   , cũng   là   gì."
Hoắc Thanh Hoa còn  tranh cãi một chút cho  đàn ông của , "Trước...  , lúc hiểu lầm con  thể sinh con,   cũng    ly hôn, còn bàn bạc với con  thể nhận nuôi một đứa con. Bây giờ     như , con liền  ly hôn, như  con  vẻ như  tồi ."
Mẹ Hoắc: "Mặc dù     ly hôn, nhưng nhà họ  coi con là con  ? Mở mắt  là cả ngày đều lăng mạ mắng chửi con, sai khiến con như trâu như ngựa, thậm chí còn giẫm  mặt nhà  đẻ. Em trai con kết hôn, nhà   đến mấy ? Trước đây  tòng quân cùng em trai con, ba năm  xuất ngũ trở về,   đều đến uống rượu mừng. Còn Đinh Quế Thành ? Cậu    con và Thanh Sơn từ nhỏ tình cảm , con đối với em trai và  khác khác ? Một năm nay ngày lễ ngày Tết, sinh nhật của ,    bao giờ bước chân đến ? Cậu    ly hôn, nhưng   còn hành động  bằng so với ly hôn. Cậu  coi con gái của  như bùn đất mà giẫm đạp, con nghĩ  cảm thấy dễ chịu ? Hành động đó như giẫm lên mặt em trai con, giẫm lên n.g.ự.c  ruột là  đây !"
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẹ Hoắc càng  càng kích động, từ  đến nay bà luôn là một  phụ nữ  nhẫn nhịn, là  phụ nữ  thể tự tiêu hóa đau khổ.  mắt thấy con gái ở nhà chồng sống  thoải mái,  chèn ép giày vò, trái tim của một    như bà thực sự như là  dày vò trong nước trong lửa.
Lẽ  bây giờ con gái  lớn,  cần  nén giận nữa, chỉ cần Hoắc Thanh Hoa  một tiếng, hai  em Hoắc Thanh Sơn và Hoắc Thanh Phong  thể  cho nhà lão Đinh  sống thoải mái .
 Hoắc Thanh Hoa  mở miệng, Hoắc Thanh Sơn   tâm tư của chị , nên sẽ  thể  chị   chủ, để tránh  khó chị  hơn.
Hoắc Thanh Hoa     bật , nước mắt cũng  ngừng tuôn rơi, "Mẹ, đều tại con  , để cho  và các em đều mất mặt chịu uất ức."
Mẹ Hoắc : "Lúc  bọn họ  con  thể sinh con, khi đó  bảo con ly hôn, con  Đinh Quế Thành  đánh con  mắng con cũng  chủ động  ly hôn, con  thể ly hôn. Bây giờ thì ,  thật sự   xem bà Đinh  thể  gì. Con cứ ở  đây cho ,  cũng  bắt ly hôn, nhưng   cho  về!"