Lâm Doanh Doanh  lên: “Mẹ, con  nghĩ xong , để Thanh Phương và Thanh Hạnh cùng  nữa.”
Dĩ nhiên   là cô tùy tiện thiên vị Thanh Phương,  cho Thanh Hà  cùng, mà là thuận tiện dẫn Thanh Phương  kiểm tra tim, còn Thanh Hà thì là   chí hướng về thành phố lớn,     nhiều cơ hội.
Mẹ Hoắc: “Vậy    một tiếng với bí thư, xin nghỉ cho Thanh Phương.”
Lâm Doanh Doanh: “Mẹ  cần xin nghỉ, buổi tối chờ Thanh Phương về con sẽ  với em , bảo em  tự  với bí thư là .”
Bây giờ bận rộn thu hoạch bắp ngô,  đó   thu hoạch cây ngô,  tới tháng chín mới  thể cày bừa trồng lúa mì, đến lúc đó cô và Hoắc Thanh Phương sẽ trở về.
Cô bảo Hoắc Thanh Hạnh  đồng  một tiếng với Hoắc Thanh Phương, bảo cô  và Thanh Phương về nhà ăn cơm. Lâm Doanh Doanh yêu cầu hai cô   xếp ca  ban ngày, buổi tối thì để cho đàn ông trực, như  Thanh Hà và Thanh Phương cũng  đến nỗi đảo lộn ngày đêm.
Khi ăn cơm tối, hai chị em trở về, rửa tay chuẩn  ăn cơm.
Hai   mới  xuống liền  Lâm Doanh Doanh  cho Thanh Phương và Thanh hạnh về nhà  với cô một chuyến.
Hoắc Thanh Hà: “Tại    là ?” Hoắc Thanh Phương: “Chị dâu, để cho Thanh Hà  .”
Hai  đồng thanh .
Lâm Doanh Doanh  một tiếng, tỏ ý các cô   cần nóng vội: “Chị để cho các em  với chị, cũng   là  chơi. Thanh Phương,   là chỗ n.g.ự.c em thường xuyên  thoải mái  ,  lúc tim đập nhanh,  lúc tim  đập chậm, còn  lúc n.g.ự.c khó chịu, khó thở?”
Hoắc Thanh Phương cau mày suy nghĩ một chút, cô   để ý, nhưng Lâm Doanh Doanh   như  thì hình như cũng   giống.
Hoắc Thanh Hà trề môi: “ cũng .”
Lâm Doanh Doanh  : “Các em là  lái máy cày, trách nhiệm  nặng,  thể cả hai  cùng  . Lần  Thanh Phương và Thanh Hạnh  , chờ   sẽ dẫn Thanh Hà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-259.html.]
Hoắc Thanh Hà hừ một tiếng, chẳng    lái máy cày chút nào cả!    theo chị dâu  thủ đô!
Nếu như đặt   cảnh  , cô  tuyệt đối sẽ lựa chọn  ầm ĩ lên, nhưng bây giờ  Lâm Doanh Doanh bắt nạt, ý niệm đầu tiên  là:    chị,  đời sớm hơn một phút, đúng là xui xẻo!   là  lái máy cày   lựa chọn!
Cô  che ngực: “Aiya,  cảm giác thấy tim đau.  nhất định là  bệnh tim .”
Lâm Doanh Doanh như  như   cô : “Yên tâm , cơ thể em vẫn khỏe,  khi lên   mái máy cày con rắn rỏi, khỏe mạnh hơn  nữa kìa.”
    một cô gái nông thôn rắn rỏi!    đại tiểu thư xinh  tuyệt trần, yểu điệu, nhu nhược, xinh !
Sau khi trấn an hai cô em chồng xong, Lâm Doanh Doanh  trêu đùa Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân: “Hai em  cần  gấp gáp, học tập cho giỏi,   chị sẽ dẫn các em đến Thiên An Môn xem giương cờ, dẫn các em  ăn vịt , ăn một bữa thật to!”
Trong lòng Hoắc Thanh Hồ  sảng khoái, thế nhưng miệng vẫn cứng rắn: “Em chẳng thèm thích nhé!”
Tạ Vân  vô cùng rạng rỡ: “Chị dâu, đừng   , chúng em  thích!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Buổi tối Hoắc Thanh Phương  tìm bí thư đại đội và đại đội trưởng để xin nghỉ,  là tim  khỏe, khi tháng chín bận rộn cày đất, gieo trồng thì sẽ về,   chậm trễ công việc.
Hai cán bộ   tới tim  khỏe thì vô cùng quan tâm, lập tức phê duyệt, còn phát phiếu lương trả tiền lương , ngoài  còn cho cô  thêm một trăm đồng tiền ngoài định mức mang theo.
Hoắc Thanh Phương  cảm ơn, bày tỏ sẽ kiểm tra thật , đến lúc đó trở   định lái máy cày.
Hoắc Thanh Hà   Hoắc Thanh Phương  mới xin nghỉ là   phê chuẩn, hai cán bộ chẳng những  quan Tử Anh mà còn cho vay tiền, trong lòng chua xót, cô  mà  xin nghỉ chắc chắn sẽ  là cô  giả bộ, còn bộ dạng trung thực như Hoắc Thanh Phương thì  thời khắc mấu chốt  hữu dụng! Nói dối cũng chẳng  ai hoài nghi!
Mở thư giới thiệu , chuẩn  hành lý, chủ yếu là thức ăn  đường,  Hoắc còn chuẩn  đặc sản quê nhà mang .
Ngoài  chính là một cái rương nhỏ của Lâm Doanh Doanh, bởi vì trong nhà  quần áo và đồ dùng của cô, cho nên  cần mang nhiều, chỉ cần chuẩn  đồ dùng  đường cần là .
Cô bảo Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hạnh  cần mang quần áo gì cả, đến thành phố cô sẽ dẫn  mua, nhưng hai chị em vẫn mang theo quần áo  đổi để giặt.