Bởi vì buổi trưa ăn quá nhiều dầu mỡ, cũng còn nhiều đồ ăn  ăn hết, nên buổi tối  Lâm  chế biến  một chút, bà  bánh kếp hành lá, cháo hải sản với tôm luộc, và  thêm món rau mát, cả bàn ăn trông  phong phú.
Đợi đến khi tất cả những  khách giải tán, cũng  hơn tám giờ rưỡi .
Trần Xung uống   nhiều,  còn  thu xếp cho bọn họ  chơi, mấy  trẻ bọn họ  căn cứ bí mật, ngoài chơi đánh bài,  sách, còn  thể  nhạc và nhảy múa gì đó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dĩ nhiên là  thể để cho mấy đồng chí gì  điều .
Tất nhiên là Lâm Doanh Doanh  chịu  ,   sự góp mặt của Hoắc Thanh Sơn, cô chẳng thấy hứng thú, mà nếu Hoắc Thanh Sơn  đến thì cô  càng cảm thấy  hứng thú, đùa với chơi Hoắc Thanh Sơn vẫn là chuyện gì đó vui nhất.
Hôm nay cha Lâm  tâm trạng  vui, nên buổi trưa và buổi tối ông  uống hơn hai ly,  khi giải tán thì ông lập tức  tắm và  nghỉ ngơi.
Mẹ Lâm đưa một đống quần áo cho Lâm Doanh Doanh  : “Tất cả đều là quần áo mới,  đây mấy bộ  là chuẩn  cho  cả và  hai con, nhưng  khi hai đứa nó  thì  cần đến nó nữa. Con chọn đồ cho Thanh Sơn mặc .”
Sau đó bà bàn bạc với Lâm Doanh Doanh,  đó bà  gọi điện đến nhà bà ngoại, để thăm hỏi một chút về lịch trình của bọn họ  ngày mai, thì bà   chú út vẫn   như thường lệ, ông bà ngoại thì vẫn ở nhà. Thế nên hai  con  lên kế hoạch là ngày mai sẽ ghé tới để tạo một bất ngờ lớn cho ông bà ngoại bọn họ.
Sau khi bàn bạc xong,  Lâm để cho mấy  trẻ  chơi với , còn bà thì trở về phòng để quan sát lão già .
Lâm Doanh Doanh hỏi hai cô em chồng: “Hai em    ngoài  dạo một chút ? Tiện ngắm thành phố về đêm.”
Hai cô em chồng đều hiểu chuyện, bọn họ rối rít  bản  mệt nên   nghỉ ngơi sớm một chút, dù  thì cũng  lâu  hai  chị   gặp , hai chị em họ còn xen   gì chứ, thế nên họ vội vàng  về phòng ngủ.
Vì hai chị em họ tắm chung, nên  nhanh, họ  tắm xong và lên lầu ngủ, còn đóng cửa  thật chặt.
Bên ngoài chỉ còn  mỗi đôi vợ chồng son là Lâm Doanh Doanh và Hoắc Thanh Sơn.
Lâm Doanh Doanh mỉm  hì hì với ,  đó cô bắt đầu nhập vai diễn: “Chàng trai, họ tên  là gì, mà đêm khuya  lạc  ngôi nhà ở  núi sâu  của …”
Cô đưa mười ngón tay  mà , miệng thì vẫn đang nở nụ   xa.
Hoắc Thanh Sơn: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-285.html.]
Anh cúi  xuống ôm lấy cô  nhàn nhạt : “Đi thôi, chúng   thử giường của em một chút.”
Lâm Doanh Doanh: “...”
Sao      dọa  như  chứ?
Cô đưa ngón tay  mà chọt chọt  phần cơ n.g.ự.c rắn chắc của : “Anh  tắm rửa  .” Thấy lỗ tai đang ửng hồng lên của , cô  thầm, cô cũng chẳng cảm thấy sợ mà kích thích : “Đi, chúng   tắm chung với .”
Mặc dù  ngủ muộn, nhưng ngày hôm  Hoắc Thanh Sơn vẫn dậy sớm như bình thường.
Mẹ Lâm và cha Lâm cũng  dậy, cha Lâm tuổi  cao nhưng vẫn tập thể dục rèn luyện  thể, còn bắt  Lâm cũng   theo.
Mẹ Lâm vội vàng lấy lý do  bữa sáng cho con gái để từ chối, để cho hai cha con họ   ngoài hàng ăn, ăn xong thì mỗi  mỗi việc.
Hoắc Thanh Sơn  khi   lên tầng  Lâm Doanh Doanh đang ngủ say. Cô thực sự mệt mỏi, đêm qua lúc  mới bắt đầu thì tinh thần phấn chấn, kết quả là  đến một giờ   bắt đầu kéo chăn  quấn  thành kén tằm,  thút thít bảo    phòng khách mà ngủ.
Thấy cô đang ngủ say,   nhịn  cong khóe môi, hôn cô  xuống tầng  chào bà Lâm.
Mẹ Lâm: "Nếu buổi trưa   thời gian, thì buổi chiều đến nhà bà ngoại Doanh Doanh. Gia chúc viện(1) của Viện nghiên cứu khoa học, con cứ hỏi thăm là sẽ ."
(1) Gia chúc viện: khu nhà đặc biệt của một đơn vị. Có nghĩa tương đương với khu tập thể.
Hoắc Thanh Sơn: "Vâng, thưa ."
Nhìn thấy  khéo léo như , khiến  Lâm vô cùng vui mừng, hai đứa con trai của  cũng  bao giờ  lời như .
Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hà cũng  thói quen dậy sớm, hai  bọn họ  lên giúp đỡ xử lý luống rau. Bây giờ là tháng Tám, cần  nhổ nhiều loại rau mùa hè, lẽ   cuối tháng Bảy nên trồng củ cải cải trắng. Mặc dù bây giờ  muộn, nhưng vẫn  thể trồng một ít bắp cải, cải trắng, rau hẹ và một  loại khác, cùng lắm thì chúng  phát triển  như bình thường thôi.
Mẹ Lâm lục tìm hộp hạt giống của cha Lâm,   mà  thật sự tìm   một ít,  đó đưa cho hai chị em xử lý.
Chờ cháo nấu xong, hai chị em cũng gần như trồng xong.