"Ở đây nước máy, gì cũng tiện hơn." Hoắc Thanh Phương lau mồ hôi, thu dọn những dây leo đậu ván hái, hái đậu ván phía xuống, để bếp để buổi trưa thể ăn.
Mẹ Lâm múc cháo Bát Bảo, mang trứng gà luộc , ngoài còn bánh màn thầu và bánh. Con gái ở nhà, cô hiếm khi ngoài hàng ăn.
Bà bảo hai chị em ăn trứng luộc, thuận miệng : "Cái con nhóc , mấy giờ mà còn chịu rời giường, ngủ nướng như hồi bé ."
Hoắc Thanh Hà: "Thím ơi, , cháu thể ngủ là phúc. Sau tuổi, ngủ cũng ngủ , để chị dâu cháu ngủ thoải mái ạ."
Mẹ Lâm thấy các cô, thật là để ý chị dâu ngủ nướng, cũng hề ý chê , xem chồng cũng để ý thật, con gái trong thư dối để an ủi bà. Vậy là bà liền yên tâm, đối với chuyện Lâm Doanh Doanh tự quyết định chuyện hôn nhân càng cảm thấy hài lòng.
Bà bảo hai chị em ăn , ăn xong thì nghịch cameras một lúc, chờ Lâm Doanh Doanh dậy thì cùng đến nhà bà ngoại.
Mẹ Lâm lấy mấy cuộn phim và một pin dự phòng, bảo hai cô cứ thoải mái chụp ảnh, nghịch thoải mái, cần lo lắng gì.
Khi Lâm Doanh Doanh kết hôn, Hoắc Thanh Phong và Thanh Hà tò mò về chiếc máy ảnh đó, hai cô từng chạm nó. Lúc Lâm đưa máy ảnh đắt tiền như đặt cho hai cô, hai cô đều cảm nhận sự tin tưởng và thiện của Lâm đối với bọn họ.
Thảo nào chị dâu dễ ở chung như , hóa đều là di truyền từ .
Ăn sáng xong, Lâm đạp xe ngoài một chuyến, sắp xếp công việc của đơn vị, Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hà ở nhà loay hoay với máy ảnh, chụp ảnh.
Lúc một phụ nữ xuất hiện ở cổng, thò đầu trong, thấy trong sân lạ lập tức cau mày, "Hai là ai?"
Bà đẩy cửa nhưng đẩy mạnh, cửa cài the ở bên trong, kéo then . đáng tiếc rằng vị trí cài then đổi, bà ở bên ngoài thể với tới , đành hướng về phía hai chị em kêu to, "Mở cửa !"
Nhìn bà vênh mặt hất hàm sai khiến, Hoắc Thanh Phương và Hoắc Thanh Hà liếc một cái, phụ nữ hung dữ chui từ , hóa thành phố nào cũng dịu dàng thiện như Lâm, còn lý lẽ như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-286.html.]
Bởi vì Lâm sẽ đến, nên hai cô cũng đương nhiên là thể tùy tiện mở cửa, chỉ qua hỏi ai đấy, chuyện gì.
Người đến là của Diệp Mạn Mạn, vẫn luôn coi là một nửa chủ sở hữu của ngôi nhà .
"Là , hai cô là ai?" Giọng và thần thái của bà , khác xa với lâm, hung ác vô cùng.
Hoắc Thanh Phương giới thiệu bản và em gái, và hỏi bà là ai.
Mẹ Diệp là ai, hai là em chồng của Lâm Doanh Doanh, bà lập tức giận dữ.
Lâm Doanh Doanh trở về, còn mang theo em chồng của , mặc kệ sự sống c.h.ế.t của con gái bà . Cô hẳn là cố tình trả đũa!
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẹ Diệp hai cô em chồng ở chỗ chuyện đùa, thoải mái hơn nhiều so với khi con gái bà ở chỗ , trong lòng cảm thấy cực kỳ bực bội, càng thêm bất mãn với Lâm Doanh Doanh và Lâm.
Bà Lâm ở nhà, liền : "Lâm Doanh Doanh ? Bảo cô ngoài chuyện!"
Hoắc Thanh Phương nhíu mày, "Chị dâu nhắc đến bà." Cô kéo Hoắc Thanh Hà trở về phòng, phớt lờ bà .
Mẹ Diệp nhất thời tức giận đến giậm chân, bà hừ một tiếng, ngẩng đầu lên tầng hai, phòng lớn nhất cửa sổ hướng về phía mặt trời là phòng của Lâm Doanh Doanh, cho dù cô ở nhà Lâm cũng giữ cho cô. Mà Diệp Mạn Mạn vì học nên ở nhờ đây, cũng chỉ ở trong một căn phòng bé nhỏ, thậm chí còn bé hơn một nửa phòng của Lâm Doanh Doanh.
Rõ ràng ngay từ đầu cha Lâm để cho hai cô gái thiết với , để cho hai bọn họ ở chung một phòng, nhưng Lâm Doanh Doanh sống c.h.ế.t đồng ý, nhất định đuổi con gái của , cha Lâm cách nào khác, đành để cho con gái ở trong phòng nhỏ.
"Doanh Doanh, Lâm Doanh Doanh!" Bà nâng cao giọng về phía cửa sổ thông gió mở tầng hai.
Lúc gần chín giờ, Lâm Doanh Doanh cũng tỉnh, đang xoài giường lật như lật bánh. Tối hôm qua đúng là cô tự tự chịu, rõ Hoắc Thanh Sơn là ai, là một đây thì cao lãnh cấm dục, nhưng khi tung hoành ngang dọc trong bể dục còn chút kiêng nể gì nữa.