Hoắc Thanh Sơn  kiềm  mà hôn cô một lúc lâu, cho đến khi cô   khó thở mới buông tha.
Có thể vì đây là  đầu tiên cô giở chứng với Hoắc Thanh Sơn như , Lâm Doanh Doanh còn   ngượng, nhưng khó hiểu   cảm thấy gần với  hơn?
Cô liền chủ động rửa chén với , Hoắc Thanh Sơn rửa chén, cô dùng vải trắng sạch lau khô chén,  đó xếp ngay ngắn  bàn,  dùng vải sạch đắp lên, tránh cho bụi rơi .
Mặc dù nhà đơn sơ nhưng mà hai  đều thích sạch sẽ, cho nên đơn sơ nhưng  hề bừa bộn.
Cơm nước xong, Hoắc Thanh Sơn  giúp Lâm Doanh Doanh sắp xếp  mấy cái rương của cô, bày biện theo thói quen của cô. Anh để những món  thường dùng  kho chứa đồ, còn những món thường dùng thì đặt  giường đất hoặc  cửa sổ, như thế thì cô sẽ tiện dùng hơn.
Lâm Doanh Doanh: “Anh Thanh Sơn, tụi    một cái giá để thau rửa mặt, một cái tủ để đồ ăn với một cái giá treo quần áo nữa.”
Áo choàng dài  nọ cũng  thể cứ chất ở đó .
Hoắc Thanh Sơn: “Được,  sẽ  đến đoàn bộ đề nghị một chút, tổ chức một nhóm thợ mộc để  chút đồ trong nhà cho   mua.”
Lâm Doanh Doanh lập tức   miếng liêm sỉ nào mà nhào lên  , bắt đầu  nũng: “Anh Thanh Sơn,   quá .”
Hoắc Thanh Sơn: “Vậy em hứa với    tự lo cho bản  thật . Nếu em  thể lo cho bản ,   đưa em về đấy.”
Lâm Doanh Doanh trợn tròn cặp mắt đào hoa: “Đi theo  quân đội với   mà còn   đưa về hả?”
Hoắc Thanh Sơn : “, nếu  hợp cách sẽ  đưa về.”
Tay nhỏ bé của Lâm Doanh Doanh lập tức  thành thật mà đè lên  : “Anh  tiếc hả.”
Hoắc Thanh Sơn: “Lâm Doanh Doanh, khi phạm sai lầm   phép quyến rũ .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Doanh Doanh   xa: “Điều đó chỉ  thể  lên rằng ý chí của   kiên định thôi, em  giúp  rèn luyện ý chí,   cảm ơn em!:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-319.html.]
Cô cởi từng cái cúc áo của áo bông , ánh mắt Hoắc Thanh Sơn liền đỏ lên.
Thoáng cái  một tuần trôi qua, thời tiết càng lúc càng lạnh.
Buổi sáng Hoắc Thanh Sơn nấu cơm,  lúc  sẽ  nhiều hơn để buổi trưa cô  thể chiên trứng gà là ăn , buổi tối  về nấu cơm và hai  cùng ăn.
Mặc dù  Lâm Doanh Doanh  vui vẻ, cô còn  với Hoắc Thanh Sơn rằng cô  , sáng cô còn  dạo trại quốc doanh xem bản   thể  gì, còn  đến nhà ăn ăn cơm, nhưng mà Hoắc Thanh Sơn vẫn cảm thấy cô gầy .
Ngày hôm đó, Hoắc Thanh Sơn tan tầm trở về đoàn bộ mở cuộc hội ý, đúng lúc  thấy   đang đếm  lượng gà, thỏ và những thứ khác. Anh liền  qua hỏi một chút,   mua chút thịt tươi cho Lâm Doanh Doanh ăn, bồi bổ cho cô.
Những thứ  đều  đưa tới từ lâm trường phía Tây Nam. Lâm trường cần  dựa  bọn họ tiếp viện lương thực nên sẽ mang đến một chút thịt tươi đến cảm ơn  .
Đoàn bộ thương lượng một chút, để doanh trưởng, phó doanh trưởng và chính trị viên tự chọn một con, còn dư  thì đem tới nhà ăn nấu một nồi.
Doanh của Hoắc Thanh Sơn   phó doanh trưởng, đoàn trưởng bảo  chọn hai con,  xách một con gà và một con thỏ đến nhà ăn,  rửa, lột sạch sẽ và chặt thành mấy khúc ở đó  cầm đem về nhà. Bởi vì d.a.o ở nhà  chặt xương nổi, hơn nữa đem theo m.á.u về nhà cũng   lắm,  sợ Lâm Doanh Doanh chê bẩn.
Đinh Vinh Quang  thấy  liền chạy đến  chuyện, còn bảo  lấy phần thịt mà    lãnh, đem về hầm thịt cho nhà  ăn.
Lúc  mấy tri thanh và thanh niên trai gái của đoàn văn công     tới chờ lấy cơm,  ở một bên  chuyện phiếm, bởi vì chỗ Hoắc Thanh Sơn   chặn  nên bọn họ   thấy, liền  tới Lâm Doanh Doanh.
Hoắc Thanh Sơn  quan tâm tới những  , nhưng mà bọn họ   tới Lâm Doanh Doanh, trong nháy mắt  liền lắng .
“Vợ của doanh trưởng  hai xinh  thiệt đó, nhưng mà vô dụng quá,   đến cả bếp lò cũng   đốt.”
“ còn   cô  ăn cơm sẽ bỏ phần gốc , mấy    ngày hôm qua cô  đến nhà ăn ăn cơm, gọi một phần cải trắng hầm khoai tây. Cô  á nha, ăn khoai tây thì cắn từng miếng một, ăn cải trắng thì chỉ ăn lá cải trắng thôi, một bữa cơm cũng  ăn hết đồ ăn nữa.”
“Cô   theo  quân đội    nấu cơm,   sớm tối đều là doanh trưởng  hai  cho cô  ăn. Ha ha, đây là cưới vợ về  cưới tổ tông về đây.”
Có  liền ghen tức mà : “Thật tiếc cho doanh trưởng  hai quá. Sao   tìm một  chịu khó, giỏi giang  chứ?”