Hoắc Thanh Sơn tinh mắt,  thấy  mu bàn tay của Lâm Doanh Doanh  vài chấm đỏ nhỏ,  khỏi nhíu mày, cầm tay cô lên ,  mu bàn tay mềm mại trắng nõn nà điểm thêm mấy chấm màu hồng nhạt,   liền  là  nước sôi tóe lên  bỏng.
Trong lòng  khó chịu, hôn lên mu bàn tay cô, "Sau  đừng trần chảo nữa, trực tiếp cho nước  đun sôi,  cho thêm chút dầu  thì cũng giống  thôi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Doanh Doanh  thấy Hoắc Thanh Sơn   nghiêm túc thẹn thùng như  thế mà   thể hôn cô một cách  tự nhiên thế  thì ngược   chút ngượng ngùng,  hài lòng liếc  một cái, nũng nịu : "Nó bảo còn  hôn nữa."
Hoắc Thanh Sơn   hôn nữa, cô dâu nhỏ     đều quyến rũ ,  khi quyến rũ thành công  thì   chịu trách nhiệm.
Lúc  Triệu Hồng Ni Nhi ở sát vách đang gọi lớn: "Em gái, mau đến đây, cho em mấy con cá đông lạnh ."
Lâm Doanh Doanh  thấy lập tức chạy  ngoài, tươi  lên tiếng: "Chị dâu, còn  cả cá ư?"
Triệu Hồng Ni Nhi: "Cha mấy đứa nhỏ bảo  đưa về đấy, ban sáng dẫn theo   tìm với mò cá  mà. Trong thôn của bọn họ bên    phá băng thả lưới, mấy    giúp đỡ nên cũng  phân cho một chút."
Trước    sẽ gọi cả Hoắc Thanh Sơn theo, hiện tại thông cảm Lâm Doanh Doanh  mới tới nên   bèn  gọi.
Triệu Hồng Ni Nhi  xong, đưa một cái sọt lớn lên để cho Lâm Doanh Doanh đỡ qua.
Lâm Doanh Doanh: "....." Đã  là mấy con cá đông lạnh mà? Kết quả là nửa cái sọt!
Cô  tài nào nhấc nổi, liền bảo Triệu Hồng Ni Nhi đổ thẳng   sàn đất, cô nhặt  từ bên   tiếp tục đông lạnh.
Triệu Hồng Ni Nhi hiểu ,  ha ha, liền trực tiếp úp cá xuống nền đất, " mà  nhanh chóng thu dọn  nhé, nếu như    thấy chó mèo đến ăn vụng đấy!"
Lâm Doanh Doanh  lời cảm ơn, nhanh chóng  lấy một cái chậu và một cái sọt  để đựng.
Ba  con trai của Triệu Hồng Ni Nhi  thấy cô đang  chồm hổm  mặt đất  sức nhặt cá, đứa lớn Lương Đại Lực cầm một cái sào tre nhỏ dài chống  mặt đất, lúc sào tre căng lên, "bâng" một tiếng,  bé liền mượn sức búng qua.
Cậu bé qua để giúp Lâm Doanh Doanh nhặt cá, giọng điệu và động tác  chút thô bạo, "Ây ya, tay chân của thím vụng về, thím tránh   để con giúp thím nhặt cho."
Cậu bé thuần thục, ào ào  liền gom   nửa sọt cá,  bộ quá trình còn ngắn hơn so với thời gian mà Lâm Doanh Doanh nhặt năm con cá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-327.html.]
Lâm Doanh Doanh: ".... .....'
Nhặt xong,  bé còn giúp đem cả cá chuyển đến cửa nhà,  đó lên tiếng chào hỏi với Hoắc Thanh Sơn  bâng một tiếng búng ngược trở về.
Toàn bộ quá trình Lâm Doanh Doanh  mà trợn mắt hốc mồm.
Lúc  nếu để Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân đến, chắc chắn mấy đứa nhóc   thể chơi cùng với !
Cô hưng phấn chạy   với Hoắc Thanh Sơn về sự đặc biệt của Lương Đại Lực.
Hoắc Thanh Sơn , "Thằng bé chơi ná cao su, trèo cây, chạy bộ, bơi lội, xuống sông bắt cá cũng đều  giỏi." Thật lòng mà ,  còn  với mấy đứa con của Lương Chí Quốc hơn cả em trai của chính , cũng bởi vì tiếp xúc nhiều. Dẫu  từ  khi  15 tuổi thì thời gian  ở trong doanh trại quân đội còn nhiều hơn so với thời gian ở nhà, nên cũng   sự góp mặt gì nhiều trong sự trưởng thành của mấy đứa em trai.
Lâm Doanh Doanh woa một tiếng, "Thật giỏi quá . Nếu như Thanh Hồ và Tạ Vân  ở đây, chắc chắn là sẽ trở thành bạn  của ."
Cô  nhịn  bắt đầu ôm eo Hoắc Thanh Sơn nũng nịu, "Anh Thanh Sơn,   xem năm  khi thời tiết ấm áp , tụi  bảo  dắt theo Thanh Hà và Thanh Hồ cùng với Tạ Vân đến ở,   ?"
Hoắc Thanh Sơn rủ mắt xuống  cô, trong mắt thoáng hiện lên sự kinh ngạc, lập tức nhẹ nhàng đáp: "Em xem  là tư lệnh đấy ?"
Dắt theo  già, em trai em gái đến theo quân, với  phận doanh trưởng hiện tại của , kém xa lắm.
Lâm Doanh Doanh nghiêm túc : "Sao   cứng ngắc như thế chứ? Ai  bọn họ là theo quân  hả? Bọn họ là đến để thăm  !"
Cô càng  càng cảm thấy  thể, như  cô cũng   bầu bạn, cũng   nấu cơm cho ăn .
Hoắc Thanh Sơn: "Ở chỗ  bọn họ sẽ   tiền lương, cũng  thể kiếm  công điểm ở trong nhà, nếu  thì sẽ   khẩu phần lương thực, kiếm sống sẽ phiền phức."
Lâm Doanh Doanh vỗ vỗ ngực, khí phách : "Em   việc kiếm tiền!"
Lần  Hoắc Thanh Sơn bật  thành tiếng.
Lâm Doanh Doanh  , ngơ ngác, "Anh Thanh Sơn,   lên trông  thật đó." Ngay  đó cô đáp: "Anh xem thường em đúng ?"
Hoắc Thanh Sơn vội vàng lắc đầu, "Đương nhiên là    . Anh là vui mừng vì tình cảm của tụi em ."