Giống những  phụ nữ như Triệu Hồng Ni Nhi , từ nông thôn tới chính là vì   đoàn tụ với con cái và chồng . Chồng đến quân doanh thì cô  bèn ở nhà nấu ăn chăm lo cho con cái đương nhiên sẽ   tinh thần và thể lực để  , hơn nữa các cô  cũng    gì nên cũng  thể   . Chủ yếu là tiền lương của chồng   tiền trợ cấp và một chút vật tư phúc lợi, cũng đủ để nuôi sống cả một nhà  nên cũng  cần đến cô   ngoài  việc.
Thấy chính ủy Cao  , đoàn trưởng Kỳ cũng   gì nữa, trực tiếp đồng ý luôn.
Chính ủy Cao liền hỏi, liệt kê  một vài công việc để Lâm Doanh Doanh chọn, bởi vì cô  mới tới nên về cơ bản đều  bắt đầu  từ những công việc căn bản nhất.
Có bác sĩ chân trần ở phòng y tế, nhân viên bán hàng trong hợp tác xã mua bán, nhân viên phục vụ trong tiệm ăn, nhân viên nấu ăn ở nhà ăn, nhân viên  điện thoại ở bưu điện v.v
Lâm Doanh Doanh nghiêm túc xem xét,     giáo viên nhỉ?
Bác sĩ y tá, cô   nổi, cô sợ vết thương.
Nhân viên phục vụ tiệm ăn, nhân viên nấu ăn trong nhà ăn cô cũng   , cô   sức lực  mấy cái đó.
Nhân viên bán hàng thì cũng  thể  , nhưng mà cả ngày   ở đó cô cũng  chịu đựng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhân viên  điện thoại....... Ngồi ở đó cả ngày dài  khô khan.
Hết cách, cô tiểu thư họ Lâm đúng thật là yếu ớt như , bản  cô   giáo viên, hơn nữa còn là   giáo viên tiểu học. Lúc    nhiệm vụ học tập thì dẫn tụi nhỏ  chơi, ngâm nga khúc ca cách mạng, nhảy múa điệu nhảy cách mạng.
"Lãnh đạo,     giáo viên thế?"
Chính ủy Cao ,  đứa trẻ    thể  hiểu  cơ chứ? Lúc   giáo viên thật   là chuyện gì . Những học sinh trung học , đứa nào đứa nấy tinh lực tràn đầy  còn đang tuổi phản nghịch, chút việc vặt vãnh cũng  đấu chọi với giáo viên. Ông   thể nào để Lâm Doanh Doanh  chịu cái khổ  .
"Học sinh trung học  đủ ." Ông  tìm một cái cớ.
Lâm Doanh Doanh  : "Tiểu học cũng  ạ,    chúng    lớp tiểu học chính thức?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-329.html.]
  thể   thể!!!   thể dạy  lớp một hai ba, đám nhóc tinh ranh của Tiểu Ni giỏi nhất là lừa bịp mà.
Chính ủy Cao thở dài, đứa nhỏ  đúng thật là đơn thuần,   cái lợi hại trong đó . Những đứa nhóc tiểu học ở đây và ở  thôn  giống . Đây là nơi nào chứ? Là quân khu đấy, những đứa nhóc ở nơi  về cơ bản đều là con cái của lính, nên  hề giống với những đứa trẻ ở  thôn - rụt rè nhát gan như , mấy đứa nhóc ở đây đứa nào đứa nấy cũng đều  thể phản cả trời! Thật sự là cả cha của Thiên Vương cũng còn  sợ!
Lâm Doanh Doanh cũng  sợ những thứ  nhé, cô  cách để bắt chẹt  tụi nhỏ.
Cô mãnh liệt yêu cầu bản   giáo viên tiểu học, công việc  là nhẹ nhàng nhất.
Chính ủy Cao trông thấy cô kiên quyết như , ngẫm nghĩ nên để cô thử,   đến hai ngày    lóc  la làng    nữa cho mà xem.
Một tháng ba mươi đồng, định mức khẩu phần lương thực là một tháng 38 cân. Nếu như là  nhà theo quân   việc  thì chỉ  30 cân.
Lâm Doanh Doanh  mừng, đến cả lời cảm ơn cũng đều nhỏ giọng ngọt ngào vui sướng đến  thể chìm c.h.ế.t .
Hoắc Thanh Sơn cùng với chính ủy Cao  về chuyện thợ mộc. Ngoài ý , chính ủy Cao   vui vẻ mà đồng ý, "Được chứ,  tìm mấy  trai là  giúp việc, đến lúc đó các  cũng đến giúp đỡ nhé."
Lại  thêm vài câu, Hoắc Thanh Sơn liền dắt theo Lâm Doanh Doanh chào tạm biệt.
Đợi cho đến khi cô vui vẻ kéo Hoắc Thanh Sơn rời khỏi, đoàn trưởng Kỳ  chính ủy Cao,  : "Lão chính ủy, chiếu cố con gái của thủ trưởng đến   hề giống với phong cách của ông nhỉ."
Chính ủy Cao  đáp : " cũng   là bởi vì cha của cô bé mà chiếu cố cô bé ."
Đoàn trưởng Kỳ: "Vậy là vì  cô ?"
Chính ủy Cao lắc đầu, "Đừng đoán mò nữa,   là vì ba  và mấy  của cô bé, là vì chính bản  cô bé đấy."
Đoàn trưởng Kỳ  hiểu, cô nhóc  ngoại trừ việc  ngoại hình xinh xắn  thì còn  sức hấp dẫn lớn đến như  luôn ?
Chính ủy Cao liền  một chút về lý do, mấy năm  thời điểm ông   điều xuống cơ sở rèn luyện, bạn chí cốt trong thành phố gặp chuyện  may, bản  thì   chỉ là vợ và con cái   chịu khổ , ông   mong cầu gì chỉ  nhảy sông hộ thành giữ  cho  nhà  một con đường sống.