Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tạ Vân lập tức hiện lên vẻ đau khổ, thành thật mà , cả hai  bọn họ đều đói , đói c.h.ế.t  . Chơi đùa  đời ở bên ngoài cả ngày,  đói bụng mới là lạ.
 tất nhiên là cái nhà  vẫn là do chị dâu yêu tinh  chủ,  cả  cô,  cũng  cô, cô   cho ăn cơm thì   ăn.
Hu hu…
Hoắc Thanh Sơn múc cho Lâm Doanh Doanh một chén mì súp gà, bên trong  mấy cục khoai tây nhỏ và cải trắng, món   những  dầu mỡ mà còn ngọt thanh và bổ dưỡng.
Lâm Doanh Doanh húp hơn nửa chén, phần còn  thì cô đưa cho Hoắc Thanh Sơn.
Hoắc Thanh Sơn hỏi cô: “Đêm dài, em   húp thêm một chút ?”
Lâm Doanh Doanh xua tay: “Em cũng húp thêm nhiều .” Lúc  cô vịn bả vai của Hoắc Thanh Sơn   : “Sao  thấy hai khách quý nhỏ tới ăn cơm nhỉ?”
Tạ Vân kéo Hoắc Thanh Hồ  phòng, Hoắc Thanh Hồ vẫn còn lộ  vẻ mặt  cam chịu, còn tức giận, chỉ là  ăn thôi mà,  thể   chứ?
Lâm Doanh Doanh lên tiếng: “Ơ, hóa  là hai đứa ăn  ? Vậy là chị gọi em hai dư thừa .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tạ Vân lập tức rên: “Chị dâu, tụi em vẫn  ăn!”
Lâm Doanh Doanh hỏi: “Bụng của hai đứa phình lên như  mà  ăn ?”
Tạ Vân bày  vẻ mặt ủ dột: “Chị dâu,  là tức giận.  mà em đói thật,  tin thì chị  bụng em  hát .”
Hoắc Thanh Hồ: Em, cái tên phản bội ! Không khí phách gì cả!
Tạ Vân nháy mắt với  , để cho    kẻ thức thời mới là  tài giỏi, bây giờ ăn cơm là quan trọng nhất,  món trứng chiên nữa đây! Tất cả đều là nhờ phúc của chị dâu yêu tinh, đại đội vẫn luôn thường xuyên đem trứng gà tới.
Bây giờ cứ mỗi sáng là bọn họ  thể ăn trứng gà luộc, canh trứng gà, buổi tối còn  món trứng chiên.
Hoắc Thanh Sơn liếc  đứa em trai: “Có bản lĩnh hơn  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-360.html.]
Hoắc Thanh Hồ lập tức : “Chị dâu, em sai , em  nên trốn học! Sau  em  trốn học nữa.”
Lâm Doanh Doanh ung dung : “Không trốn học  là cái gì, cái  cần .”
Hoắc Thanh Hồ cắn răng : “Sau  hai đứa em sẽ học hành thật giỏi, chị  gì thì là cái đó! Chị bảo tụi em học gì thì tụi em học cái đó!” Cậu  chỉ  thể kìm  mà đành giao quyền  cho Lâm Doanh Doanh, hu hu,     còn tôn nghiêm và quyền tự chủ nữa .
Lâm Doanh Doanh nở nụ  hài lòng: “Tới ăn cơm , chị  chừa  mì súp gà cho hai đứa đấy.”
Tạ Vân  định hớn hở  cám ơn, chị dâu quá , chị dâu thật sự quá ! Thì Hoắc Thanh Hồ lập tức đáp  bằng giọng lạnh lùng: “Không cần , tụi em  xứng!” Cậu  nheo mắt liếc Tạ Vân một cái, hừ, cho em  tên phản bội! Tới đây,  tổn thương lẫn !
Tạ Vân: ... Anh ba,   xem,  hại  ,  gây bất lợi cho chính bản ,     khôn ngoan  đấy.
Từ  khi Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân trốn học  bắt thì chỉ đành ngoan ngoãn  học, chẳng những hai  bọn họ ngoan ngoãn, mà ngay cả ba  em Lương Đại Lực cũng  liên lụy.
Bởi vì Lâm Doanh Doanh  với Triệu Hồng Ni Nhi: “Chị dâu, em thấy ba  em Lương Đại Lực  thông minh, là một hạt giống học tập . Chúng   đốc thúc chúng nó,  học cho giỏi. Cho dù  thể thi đại học,  chị  cán bộ to vẫn  là   văn hóa đúng ?”
Triệu Hồng Ni Nhi suy nghĩ một lúc: “ , đoàn trường Kỳ là cán bộ to, thế nhưng chính ủy Cao còn lớn hơn  , chính ủy Cao là   văn hóa nhất, em gái, em  đúng! Học tập! Đừng  cả ngày lông nhông,  theo chú Thanh Hồ của con học tập cho thật  đó.”
Triệu Khiết Phân thấy bọn họ đều  theo Lâm Doanh Doanh học giỏi,  chữ, bất kể là vì để  cán bộ  là  gì, thì chung quy là trẻ con học  hơn  học. Hơn nữa, những  phụ nữ ở nhà phía đông, tây, thường ngày tám chuyện  ít, con nhà   học chữ, còn con nhà  thì cả ngày chỉ ăn với ngủ,  thì  thể ?
Tất cả đều do học tập  chữ định đoạt,   thì  ăn đòn!
Trước khi để cho mấy đứa trẻ  học, các chị    trúng Lâm Doanh Doanh dẫn dắt bọn nhỏ, để tránh cho mấy đứa nghịch ngợm gây họa khắp nơi.
Bây giờ, ngược  thật sự  học một vài thứ.
Mấy nhóc con bỗng chốc nhiều lên, phòng học của trường thật sự là  đủ. Đoàn bộ liền thương lượng xem, để cho đám nhỏ học xong liên trung   tới chỗ khác, còn trường học  chuyên dùng  trường tiểu học.
Trước  trường tiểu học   giáo viên,  là hai giáo viên liên trung kiêm chức dẫn dắt.
Những đứa trẻ  học liên trung cũng  nhiều, đoàn bộ lớn như  mà tổng cộng cũng chỉ  mười mấy đứa, chủ yếu là những đứa trẻ  khi   nghiệp trung học cơ sở  đến tuổi nên về quê,  cần tiếp tục học nữa, trực tiếp sắp xếp  nông công trong đại đội.