Hoắc Thanh Hạnh xoay định trong phòng, thì Hoắc kéo , bà để cô xem.
Đây cũng là phong tục của mấy bà như bà, phụ nữ sinh con, con gái lập gia đình thì phép .
Rốt cuộc, lý do vì thì cũng , dù thì nó cũng thành thói quen, lẽ là lo con gái dọa sợ.
Thế nên Hoắc Thanh Hạnh ngay ở ngay cửa để động viên Lâm Doanh Doanh.
Lâm Doanh Doanh còn an ủi cô , cô , kết quả ăn xong món mì súp gà bao lâu thì bụng của cô bắt đầu đau vô cùng.
Theo như Văn Thiến , thật thì cô sinh cục cưng ở độ tuổi hiện tại , cơ thể trưởng thành, mà cũng mất tính co giãn bởi vì cục cưng quá lớn.
Đợi khi tử cung giãn ba ngón tay, việc đó cũng diễn nhanh chóng, tới hai tiếng mà cục cưng .
Có Văn Thiến là bác sĩ chuyên môn ở đây, Lâm Doanh Doanh chỉ cần theo lời cô là .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi nãy Hoắc Thanh Sơn còn nghiêm chỉnh ở cửa, đó khi thấy Lâm Doanh Doanh đau đến mức sắc mặt trắng bệch, hàm răng trắng như tuyết gần như là đang cắn nát đôi môi, từng giọt mồ hôi chảy xuống thấm ướt cả mặt và cô cô, cũng nhịn nữa mà nhấc chân lên giường, ôm Lâm Doanh Doanh trong ngực.
Anh dùng phần n.g.ự.c rộng của để chỗ dựa lưng cho cô, hai đan chặt mười ngón tay , dốc hết bộ sức lực của cho nàng.
Từng tiếng la đau đớn của Lâm Doanh Doanh khiến cảm giác trái tim như đang bóp chặt , càng lúc càng gấp gáp, tựa hồ bóp chết, đó cô thở dài nhẹ nhõm một , trái tim của cũng chợt buông lỏng theo đó, m.á.u chảy .
Cả nhà ba cứ như sợi dây liên kết với , thể cảm nhận nỗi đau của cô, cũng thể cảm nhận niềm khát khao của cục cưng.
Rất nhanh, cục cưng sinh , động tác của Văn Thiến nhanh nhẹn, cô xử lý cục cưng, cắt cuống rốn, đánh một cái để cục cưng òa lên một tiếng to, đó cô với Hoắc cho đứa bé nước ấm và bắt đầu rửa lớp sáp trắng bám làn da của thai nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-379.html.]
Hoắc Thanh Sơn ôm chặt lấy Lâm Doanh Doanh, cũng mặc kệ ở đây ngoài , giữ khuôn mặt cô và hôn cô: “Cục cưng cực khổ .” Anh cầm cái khăn tay mềm mại lau những giọt mồ hôi ở mặt cô, cô với ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết, trong đôi mắt còn chất chứa bao nhiêu sự quý trọng và thương cô.
Văn Thiến giúp Lâm Doanh Doanh thu dọn sạch sẽ, đó cô đưa cuống rốn và một dụng cụ cho Hoắc để bà đem ngoài .
Cô quấn khăn bọc con khỉ nhỏ nhăn nhúm còn đỏ đỏ và ôm lòng, với Hoắc Thanh Sơn: “Để vĩ đại ôm đứa bé .”
Hoắc Thanh Sơn ngoan ngoãn lời, dùng một chiếc khăn trải giường để quấn quanh Lâm Doanh Doanh và ôm cô xuống giường đất.
Mẹ Hoắc vui vẻ phòng, bà nhanh chóng cầm cái bao tải thấm ướt , rải cỏ lúa mì lên sạch sẽ lên, tiếp đến bà trải tấm chiếu bằng tre lên, mới bỏ tấm đệm chăn sạch sẽ lên.
Hoắc Thanh Sơn ôm Lâm Doanh Doanh về , giúp cô xuống, còn cầm giấy vệ sinh hộ cô, dựa theo lời hướng dẫn của Văn Thiến mà lót tấm đệm ở cô.
Lúc Văn Thiến mới đặt cục cưng bé bỏng ở bên cạnh Lâm Doanh Doanh, để cô thể đứa nhỏ một chút.
Lâm Doanh Doanh sang đứa nhỏ với bao nhiêu mong đợi trong lòng, cô suy nghĩ bản cô xinh như , Thanh Sơn trai như thế, chắc chắn là đứa con của hai vợ chồng cô sẽ hơn cả hoa nhi.
Kết quả là khi cô dời tầm mắt, thấy khuôn mặt của con khỉ nhỏ nhăn nhúm, còn đỏ đỏ thì cô giật , cô trợn trừng đôi mắt, cũng chẳng thể thốt nên lời.
Văn Thiến : “Con trai cô trai đấy, đỡ đẻ nhiều như , mà đứa nhỏ là đứa trai nhất đấy.”
Lâm Doanh Doanh cô với vẻ mặt nghi ngờ, quân y Văn, cực khổ cho cô , chẳng những giúp đỡ đẻ mà cô còn phụ trách việc an ủi tâm hồn phụ nữ nữa.
Văn Thiến thấy cô lộ dáng vẻ chê hề che giấu chút nào thì bật ha ha: “Cô đang cho là gạt cô , thật. Cô nghĩ , đứa bé ở trong bụng ngâm trong bọc nước ối, nên chắc chắn là sẽ nhăn nhúm. Đứa nhỏ , kỳ diệu, gặp gió b.ú sữa một thời gian thì sẽ đổi, tới một tuần nữa là sẽ nhận .”
Lâm Doanh Doanh liếc mắt đứa nhỏ với tư cách là ruột rằng chê con xí nữa, cô phát hiện con trai cô mí mắt sưng lên to, trông giống như nét mặt của con ếch xí .
Trong nháy mắt cô lộ vẻ mặt chê bai.