Anh cởi áo khoác xuống, chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi mà phòng ngủ. Sau đó, đưa tay sờ lên trán Lâm Doanh Doanh một cái: “Em cảm thấy nóng ?”
Lâm Doanh Doanh lập tức dùng sức để gật đầu: “Nóng c.h.ế.t !”
Hoắc Thanh Sơn bật lên: “Vậy cũng cầm quạt lá để quạt .”
Thật thì lúc nhiệt độ bên ngoài cũng khá lạnh, lý do cô cảm thấy nóng là vì cô mới sinh con, cố gắng chịu đựng qua hai ba ngày nữa là sẽ thoải mái ngay.
Hoắc Thanh Sơn bưng nước, đó xuống nhà bếp để xới cơm ăn, bởi vì Lâm Doanh Doanh sinh con nên gian trong nhà bếp đều chiếm hết. Hôm nay Hoắc cũng định nấu cơm, mà bả hầm một nồi thức ăn bao gồm nhiều thứ để tự múc ăn.
Lâm Doanh Doanh chỉ ăn một chén cháo kê đường đỏ, cô ngửi mùi thơm của món hầm, cũng nhịn hít hà, tiếp đến cô bảo cô ăn.
Hoắc Thanh Sơn cô ăn thì lập tức đút cho cô một muỗng.
Hoắc Thanh Hạnh vội : “Anh, quân y Văn , hai ngày , chị dâu thể ăn đồ dầu mỡ, cũng thể ăn mặn.”
Hoắc Thanh Sơn suy nghĩ một chút, đúng là quân y Văn qua, nhưng suy nghĩ đầu tiên của chính là vợ ăn uống, nên cũng quên mất lời dặn dò phía .
Lâm Doanh Doanh muỗng cà sốt đậu tương béo ngậy đưa tới miệng, cùng rút , trừng mắt : “Hoắc Thanh Sơn!”
Hoắc Thanh Sơn lập tức bỏ đồ ăn xuống, cũng ăn nữa, mà súc miệng nhà, đó múc một chén cháo kê, : “Anh cũng ăn thanh đạm chút.”
Lâm Doanh Doanh lập tức bắt đầu : “Em thiệt thòi lớn ! Sớm sinh xong, thể ăn cái cũng thể ăn cái , chi bằng khi sinh em ăn nhiều hơn một chút .”
Hoắc Thanh Sơn đáp : “Chỉ hai ngày ăn thôi, bác sĩ sợ em tắc sữa. Em chờ thêm hai ngày là thể ăn thịt .”
Hôm nay đối với việc mang thai, b.ú sữa, doanh trưởng Hoắc nắm rõ như lòng bàn tay , hỏi Hoắc và bác sĩ nhiều câu hỏi, hơn nữa cũng ngại chút nào.
Hoắc Thanh Hạnh bổ sung thêm: “Bác sĩ , cháo gà, canh cá cũng thể bỏ muối .”
Hả? Lâm Doanh Doanh trợn trừng đôi mắt, ăn thịt mà ăn muối, ăn thế ngon ? Nó còn bằng ăn cháo kê kèm với đĩa dưa muối và trứng vịt muối nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-381.html.]
Văn Thiến là trách nhiệm, ngày hôm cô còn liệt kê cho cô danh sách bữa ăn trong tháng ở cữ nữa, vì cô sợ nhà Lâm Doanh Doanh điều kiện , cho ăn thịt cá sẽ khiến sản phụ xảy vấn đề.
Kết quả lả Lâm Doanh Doanh ăn cháo kê đường đỏ trong suốt hai ngày, cả món mì sợi nhão nhoẹt nữa, mặc dù tắc sữa nhưng mà cô thèm ăn!
Mặc dù cô ăn ít, nhưng điều đó nghĩa là cô ăn chay, cô thèm ăn, nhiệt miệng vẫn ăn.
Bây giờ bảo cô ăn cháo gà bỏ muối, ăn móng heo mà mùi vị gì, thì cô ăn .
Mẹ Hoắc cũng ép cô, : “Cũng là khả năng mua sữa bột, nếu thì mua sữa bột cho nhóc con uống?”
Bởi vì nhũ danh của Lâm Doanh Doanh là cục cưng, cho nên cũng gọi đứa nhỏ là nhóc con theo cô, nhóc con trường nhóc con ngắn. Mọi ai cũng giống như gọi một chú heo con , dễ gọi cũng dễ nuôi, .
Lâm Doanh Doanh cảm thấy yên tâm: “ chắc chắn là sữa bột nhiều dinh dưỡng.”
Loại dinh dưỡng là loại sữa bột bổ sung thêm các loại nguyên tố vi lượng , như thì nhóc con thiếu dinh dưỡng ?
Mặc dù đứa nhỏ xí một chút, nhưng dù cũng là đứa con mà cô mang nặng đẻ đau suốt mười tháng, cô thể cam lòng để bé đói bụng ?
Thế nên Lâm đại tiểu thư đành cho bé b.ú sữa.
Cô vốn cảm thấy bé xí, nhưng lúc , thấy đứa nhỏ gào đòi ăn như một chú chim non đang há miệng chờ ăn, trái tim của Lâm Doanh Doanh mềm nhũn , cô chủ động cho đứa nhỏ b.ú sữa.
Khi cho đứa nhỏ b.ú sữa, cô lập tức cảm thấy một cảm giác xa lạ mà từ tới nay từng , giống như tiêm m.á.u gà , cô nhịn mà đối xử với đứa nhỏ thật lòng, trông đứa nhỏ cũng thuận mắt hơn, còn là con khỉ nhỏ nhăn nhúm đỏ đỏ nữa, mà là một nhóc con đường nét khuôn mặt tinh tế.
Nhất là lúc cho đứa nhỏ b.ú sữa , thỉnh thoảng đưa nhỏ sẽ cô, lẽ thấy, nhưng tròng mắt đen láy của đứa nhỏ giống như là sự lôi cuốn kì lạ .
Nhanh chóng chinh phục lấy cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong khoảnh khắc , Lâm đại tiểu thư toát hào quang bản năng của già, tình yêu dành cho con chảy trong trái tim cô dịu dàng mênh mông.
Sau đó, cô bắt đầu ngân nga bài hát thiếu nhi, âm thanh dịu dàng rối mù.