Hoắc Thanh Sơn nhớ một chút, dáng cao lớn, thẳng tắp, mặc quân trang đơn giản, bởi vì ngược sáng nên thấy rõ mặt mày, chỉ là khí thế ... Lông mày của nhướng lên, chậm rãi : “Vậy... Có thể là cha của em.”
Lâm Doanh Doanh trở , xuống: “Cha em? Vậy mà ông tới răn dạy em một trận ?”
Cô ném búp bê vải rách của Diệp Mạn Mạn , cha cô răn dạy cô là bắt nạt em gái, nể mặt cô như nhỉ?
Cô : “Xem ông già ấn tượng tệ với .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Sơn nhắc nhở cô: “Đó là cha em.”
Lâm Doanh Doanh: “Ôi, ôi, ôi, gì mà dùng giọng điệu chứ, quả nhiên đàn ông đều quan hệ mật thiết với .”
Hoắc Thanh Sơn: “...”
Lúc , Liên trưởng dẫn đến mời . Hoắc Thanh Sơn lập tức dậy, chỉnh sửa quần áo và mũ lính theo ngoài.
Lâm Doanh Doanh cũng theo , Liên trưởng Đinh chặn . Lâm Doanh Doanh yêu kiều hung dữ trừng mắt với một cái: “Lão Đinh , bao lớn hả?”
Liên trưởng Đinh: “25 tuổi, vẫn còn khá trẻ đó.”
Lâm Doanh Doanh: “Chưa đối tượng.”
Trên mặt Liên trưởng Đinh lập tức hiện lên vẻ mất tự nhiên: “Cái đó thể mà? Tìm đối tượng vẫn dễ.”
Lâm Doanh Doanh: “ giới thiệu giúp nha?” Giới thiệu Diệp Mạn Mạn cho đấy, hừ!
Liên trưởng Đinh lập tức cảm giác cô ác ý: “Thanh niên tri thức Lâm , phúc hậu.”
Lâm Doanh Doanh chằm chằm bóng lưng xa của Hoắc Thanh Sơn, kéo nhẹ ống tay áo của Liên trưởng Đinh: “Đi thôi.”
Liên trưởng Đinh: “Hửm?”
Lâm Doanh Doanh: “Đừng giả bộ nữa, là một đàn ông thích lắm chuyện như , thể bỏ lỡ cơ hội ?” Chỉ nhận nửa ngày nhưng hỏi thăm ít chuyện của Hoắc Thanh Sơn và cô.
Liên trưởng Đinh: “...” nhảm tới ?
Anh vô thức theo Lâm Doanh Doanh, cô dạo bước vài vòng tìm tới doanh trại . Cửa lính canh giác, đằng trống , cô ngoắc hiệu để Liên trưởng Đinh qua, hai tránh ở nơi đó lén.
Liên trưởng Đinh: ... Nghe lén bí mật quân sự, bắt là xử bắn. Anh qua, yên lặng xuống, còn hiệu với vài binh sĩ cách đó xa, để bọn họ đừng việc xen chuyện của khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-58.html.]
Trong phòng, đồng chí già Lâm đang nghiêm chỉnh, nghiêm túc thôi, cố ý đè ép cổ họng để thể hiện uy thế với Hoắc Thanh Sơn: “Nói , lừa gạt thanh niên tri thức Lâm ?”
Hoắc Thanh Sơn: “Lừa gạt?”
Đồng chí già họ Lâm cụp mí mắt xuống: “ , lừa gạt!”
Hoắc Thanh Sơn: “... Dùng trái tim thì ?”
Ngoài cửa sổ, Lâm Doanh Doanh thật sự ngờ Hoắc Thanh Sơn bất ngờ chuyện buồn nôn như , cô lập tức đánh trúng, cả trái tim đều tê dại, giống như thật sự lừa gạt .
Liên trưởng Đinh giơ ngón tay cái lên, khẩu hình miệng : “Cao minh!”
Lúc , trong phòng truyền tới tiếng ho khan: “Cho các mười giây, biến mất thì lập tức bắt!”
Liên trưởng Đinh đổi sắc mặt, tóm nhẹ tóc Lâm Doanh Doanh, hiệu để cô nhanh chóng né tránh, tiếng bước chân của lính canh gác.
Hai hốt hoảng trốn , bốn mắt , Lâm Doanh Doanh: “Liên trưởng Đinh , đừng lừa gạt . Cha là lừa chúng thì .”
Liên trưởng Đinh: “ mà bắt, năm nay cả hạng tiên tiến cũng còn đó.”
Lâm Doanh Doanh: “Hứ...”
Trong phòng, ở cửa sổ, đồng chí già họ Lâm thấy Liên trưởng Đinh và Lâm Doanh Doanh chạy xa, khóe miệng cong lên, nhưng lập tức đè xuống.
Ông uy nghiêm : “Hoắc Thanh Sơn, nếu như đồng ý cho cưới con gái của , như thế nào?”
Hoắc Thanh Sơn thẳng tắp, bởi vì uy thế mạnh mẽ của cha Lâm mà hoảng sợ: “Vậy chỉ thể dùng hành động và thời gian để chứng minh với ngài, cháu là thật lòng đợi Doanh Doanh.”
Thật , cha Lâm hỏi như , Hoắc Thanh Sơn ông phản đối. Nếu như phản đối sẽ thể nào khách khí như .
Cha Lâm hừ một tiếng: “Nếu như và Doanh Doanh kết hôn, tiền đồ của sẽ chịu ảnh hưởng, sợ ?”
Trước mắt, Hoắc Thanh Sơn ở đơn vị đồn trú, là bộ đội lệ thuộc trực tiếp, cho dù lúc đều dựa quân công để lên chức nhưng chắc chắn dựa chính , nhưng vẫn cần tránh khỏi hiềm nghi, giống như hai đứa con của ông .
Hoắc Thanh Sơn nhíu mày, nghĩ tới loại tình huống , chẳng qua nhanh chóng đưa quyết định: “Vì nước tham gia quân ngũ, vì nhân dân phục vụ phục tùng bất luận chỉ thị nào.”
Đồng chí già họ Lâm khẽ vuốt cằm, đầy vẻ tán thưởng.
Ông tiếp xúc với tin tức lập tức điều tra bộ tình huống của Hoắc Thanh Sơn.