Làm ổ ở trong n.g.ự.c , cảm nhận   thở sảng khoái càng lớn, Lâm Doanh Doanh yên bình hơn  nhiều.
Cô  gương mặt  trai gần ngay  mặt,  đầu tiên gặp ,   dáng vẻ lạnh lùng cấm dục,  thích phản ứng với  . Sau khi tiếp xúc thì nhận   là  tự kiềm chế, tuân thủ phép tắc còn   cứng nhắc,   nhiều nhưng thật  tính cách vẫn  rộng rãi, dịu dàng, mặc kệ cô khiêu khích  thế nào thì  vẫn mang theo dáng vẻ ôn hòa.
 vốn dĩ trong kịch bản gốc,  là một  đàn ông âm trầm, ác liệt, bên ngoài chiến trường chính là dựa  việc c.h.é.m g.i.ế.c mà tìm  con đường máu, đó là...
Cô  dám nghĩ, chỉ nghĩ tới m.á.u là choáng váng.
Bởi vì lúc cô tiếp nhận kịch bản gốc còn nhận thêm chút hình ảnh. Lúc ,   dáng vẻ âm trầm ác liệt, tay cầm lưỡi d.a.o nhỏ đầy m.á.u vẫn còn ở trong đầu cô,  bỏ  .
Nghĩ như  cô  càng lo lắng, cô  hề hy vọng một  dịu dàng hiền lành như Hoắc Thanh Sơn sẽ  ngày biến thành một  âm ngoan, cô tịch.
Hình ảnh như thế khiến    e ngại  đau lòng, một   trải qua đau khổ và tra tấn trong lòng tới thế nào mới  thể dẫn tới tình tình    đổi?
Cô ... Tự cố gắng giúp  phòng ngừa những chuyện bi thảm , tương lai như ... Hẳn là  sẽ  hắc hóa, càng  c.h.ế.t thảm nhỉ?
Lâm Doanh Doanh đưa tay ôm cổ Hoắc Thanh Sơn, dùng sức cúi mặt  trong cổ , giống như  đem lực lượng của  rót  cho . Ở cổ , cô cọ qua cọ , kêu lên tiếng  nghẹn ngào như con thú nhỏ, giọng mũi dày đặc, thậm chí còn gặm cổ  một chút.
Cả  Hoắc Thanh Sơn   căng cứng,  cho rằng cô  đang đùa ác ý. Cô bé   giở tật !
Anh  cúi   nhỏ  tai của cô: "Mặc dù ba ngày kết hôn sẽ  chú trọng, nhưng em... Không thể quá phận."
Lâm Doanh Doanh  chống lên trán  như con nghé con: " mà em thật lòng thương  mà, Hoắc Thanh Sơn , em nhớ , em  đối xử với  thật ..."
Vành tai của Hoắc Thanh Sơn đỏ ửng lên vẫn  rút  hết, lúc   càng đỏ lên nữa. Anh  vốn cô chủ   là  thẳng thắng, nóng bỏng,  lẽ cô cũng   , cho nên dịu dàng : "Ừm,  cũng  đối  với em."
Anh ôm cô lên  đặt lên con ngựa đen bên cạnh,  đầu ngựa  buộc một đóa hoa lớn, bên  lưng ngựa khoát lên một cái đệm màu đỏ mới tinh, giống như tới đón vợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-65.html.]
Anh nắm tay nhỏ Lâm Doanh Doanh, nhỏ giọng : "Muốn cưỡi ngựa  cứ  như ?"
Mặc dù cô chẳng  tâm hoảng ý loạn,  mềm nhũn cả , căn bản   sức lực cưỡi ngựa.
Hoắc Thanh Sơn cho rằng  khác trêu ghẹo khiến cô thẹn thùng, đưa tay ôm chặt cô, dịu dàng : "Vậy cứ  như  ."
Lâm Doanh Doanh   dịu dàng như , sự rung động từ kịch bản  dần biến mất, sự yêu thích và đau lòng đối với  càng lớn dần hơn.
Mấy  Mã Bình Bình lập tức hỗ trợ nhấc hòm xiểng của Lâm Doanh Doanh cùng đưa tới nhà họ Hoắc. Nhà họ Hoắc ở phía  một cái thôn, cách điểm thanh niên trí thức  ngắn,  đường , tiếng sáo thổi, trống đánh đặc biệt vui mừng náo nhiệt.
Trên đường, Lâm Doanh Doanh  chằm chằm Hoắc Thanh Sơn   ở đây, bây giờ,  và hình ảnh  khi hắc hóa   khác biệt. Bây giờ   dáng vẻ hiền hậu, dịu dàng,  khi hắc hóa, cặp mắt đen nhánh    còn chút ánh sáng nào, thật sự đáng sợ.
Cảm giác cô đang suy xét thật kỹ , Hoắc Thanh Sơn  hiểu  rũ mắt xuống  cô: "Hửm?"
Lâm Doanh Doanh chỉ chỉ tay: "... Cái ..."
Thế mà cô    chút ý tứ thẹn thùng nào cả? Từ  tới nay,   đều  cái gì  cái đó,  cái gì sẽ    ? Hoắc Thanh Sơn cảm thấy cực kỳ buồn .
"Hoắc Thanh Sơn,   thể đánh vợ  nhỉ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bước chân của Hoắc Thanh Sơn  khựng , suýt chút nữa là đạp  chân ,  cố ý đùa cô: "Trước    vợ, chờ em qua cửa  sẽ  ."
Lâm Doanh Doanh nhẹ nhàng nhéo vành tai của , hừ nhẹ: " tính tình em   lắm thì  bây giờ?" Cô  dùng tay che   lén l.i.ế.m nhẹ lên lỗ tai của .
Hoắc Thanh Sơn: "..!" Còn  thể   , vợ của  thì  nuông chiều thôi.
Lâm Doanh Doanh  dáng vẻ sợ vợ  của , trong lòng thoải mái  ít.
Mọi  xung quanh tiếp tục gào to cực ồn ào,  từng thấy qua    thể ôm vợ  đường xa như  !