Lúc , một  nhóc  trai,  lạnh lùng từ trong cửa  ,   giơ một tràng pháo lên, dùng một cây nhang để đốt pháo.
Thời đại , thế mà chuyện đốt pháo   hấp dẫn , thứ  quả là đốt tiền, chỉ khi nào tới tết, gia đình nào dư dả mới  thể mua mà đốt, một tràng pháo mở   thể đốt từ giao thừa tới tận mười lăm đấy.
Cho nên  nhóc giơ pháo   vẻ khá khí phách, nâng cao eo nhỏ, nghiêng đầu một góc bốn lăm độ, vẻ mặt kiêu ngạo và  lạnh... vèo.
Lâm Doanh Doanh  thấy  nhóc nhỏ , đây chính là em trai nhỏ Hoắc Thanh Hồ.
Cô  ngọt ngào với Hoắc Thanh Hồ: "Cảm ơn em trai  đốt pháo cho chúng  nha!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiếng  của cô mềm mại, ngọt ngào giống như hoa đào tháng ba  say lòng , trêu tới mức Hoắc Thanh Hồ nghẹn ứ đỏ mặt,     gọi chị dâu  đòi xin quà, nhưng  cứng rắn kìm nén , cố gắng xụ khuôn mặt như lạnh lùng xuống, vuốt nhẹ cằm kêu một tiếng: "Chị dâu."
Chậc chậc,   mà cứ như cố   nhỉ?
Diệp Mạn Mạn  theo nhóm  sang đây coi náo nhiệt  thờ ơ, lạnh lùng, dọc theo đường , cô   chứng kiến tất cả cảm giác gọi là: Keo kiệt!
Nếu Lâm Doanh Doanh gả chồng trong thành phố, ít nhất cũng   xe  nhỏ mở đường, cho dù   trang sức trải đầy mười dặm đường thì cũng  một phần trong đó. Mà bây giờ... Thật sự là quá keo kiệt, Diệp Mạn Mạn cảm thấy  đáng cho cô, suy nghĩ trong lòng  hiểu   dâng lên chút giận dữ. Điều kiện  như  mà   cô lãng phí hết , nếu là ...
Nhất là cái tên nhóc    nhiệt tình với Lâm Doanh Doanh như , dáng vẻ hờ hững lạnh lùng, Diệp Mạn Mạn  đồng tình  giận dữ. Từ nhỏ tính cách của Lâm Doanh Doanh luôn kiêu căng,  trời  đất, bây giờ cuối cùng  tự   dồn  chịu khổ.
Cả nhà    tới một  hiền lành, dù cô  kiêu căng   cũng đều thua thiệt  ?
Nghĩ tới nghĩ lui, cô   bắt đầu lau nước mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-67.html.]
Bên cạnh  một nữ thanh niên trí thức  thấy, vội nhắc nhở: "Cô  cái gì ? Lâm Doanh Doanh   đang kết hôn đó."
Diệp Mạn Mạn: "Vui ở  hả?" Từ cô chủ biến thành vợ của một  lỗ mãng, cả nhà đều hút m.á.u của cô, ha ha...
Cô  cho rằng  nhóc  là cố ý  nể mặt Lâm Doanh Doanh, nhưng Lâm Doanh Doanh   xưa nay Hoắc Thanh Hồ chính là như .
Rõ ràng đứa nhỏ  là một  nhóc  trai, hoạt bát, nhưng      đụng trúng cọng gân nào, nhất định  học theo  cả Hoắc Thanh Sơn của  , cả ngày chỉ  trưng  dáng vẻ lồi lõm, mím môi,    tùy tiện, nhíu mày cau   vẻ lạnh lùng.
Thật sự là tự ngược mà,  trắng  thì   đang ở thời kỳ phản nghịch đây mà. Lâm Doanh Doanh   chút đồng tình với  .
Nếu như khi còn nhỏ cô mà gặp Hoắc Thanh Hồ mang dáng vẻ , tuyệt đối cô sẽ bắt nạt  , bắt nạt loại nhóc con khó chịu như    sẽ vui sướng  bao .
Cô dâu chú rể  một nhóm  chen chúc tán  cửa sân, nam nữ, già, trẻ đều tới chúc mừng để mong dính chút niềm vui, họ ồn ào  lời chúc mừng kết hôn, các loại lời  cát tường như răng long đầu bạc. Sau đó   bắt đầu rải đường, trêu chọc  lớn phát lì xì cho tụi nhỏ,  ồn ào kêu to.
"Lần đầu mới thấy buổi kết hôn  thể hào phóng tới !"
"Người như Thanh Sơn mà cưới vợ, thật đúng là chịu  tốn kém nha!"
Trong lòng Diệp Mạn Mạn hừ lạnh,   đều là tiền của Lâm Doanh Doanh !
Cha Lâm  đồng ý cho bọn họ kết hôn, chắc chắn sẽ cho Lâm Doanh Doanh  ít tiền. Nghĩ tới cả ngày cha Lâm cứ  cô  và Doanh Doanh đều là con gái của ông, thì trong lòng cô   cảm thấy khó chịu. Trong lúc quan trọng nhất ông  đều sẽ quan tâm Lâm Doanh Doanh  mà  hề phản ứng gì với , thế thì giống  ở  chứ?
Ông   yêu cầu nghiêm khắc với Lâm Doanh Doanh một chút, tuyệt đối  cho phép  Lâm yêu chiều cô, nhưng Lâm Doanh Doanh kiêu căng tùy hứng   lấy chồng là lấy chồng,   ông cũng đồng ý đó ? Cái    yêu chiều  là cái gì chứ?
Nói cho dễ   nữa thì tóm   vẫn là  ngoài, cũng   con gái ruột.