Trong lòng Diệp Mạn Mạn  chỗ khó chịu, nhưng khó chịu     cụ thể là khó chịu vì cái gì, dù  chính là các loại khó chịu cùng đan xen với .
Cô  tự nhận bản    là  ác độc,  hề ngóng trông Lâm Doanh Doanh gặp xui xẻo, mà chỉ dốc hết sức lực lấy lòng cô,  kết  chị em với cô. Cô  thấy Lâm Doanh Doanh từng bước một trượt  vực sâu, tự nhiên   việc   nỗi đau của  khác, trái  còn cảm thấy đồng tình vì Lâm Doanh Doanh sắp bước  cuộc sống bi thảm. Cô  luôn cố gắng khuyên nhủ, nhưng Lâm Doanh Doanh  hề cảm kích, trái  còn coi cô  là kẻ thù, thà  thiết với  ngoài cũng  xa lánh cô .
Được , lòng  thì xem như lòng lang  thú, bản  cũng  thèm khát việc lấy chồng của cô, cha  cô đều   ở đây. Tâm trạng của cô  cũng vô cùng sa sút, xoay   tìm  còn khó chịu hơn cô  là Diệp Chi Đình.
Lâm Doanh Doanh  Hoắc Thanh Sơn ôm  cửa, thuận theo đường  tới  cửa nhà chính,  đó mới  nhẹ nhàng đặt xuống.
Mẹ Hoắc và mấy  phụ nữ  cùng , bà mặc một bộ quần áo   mới, búi tóc cao lên, trời nóng còn  bó ống quần, cả  trông  gọn gàng. Bà vui mừng  Lâm Doanh Doanh, mặt mũi tràn đầy vẻ vui sướng và đắc ý  hề che giấu .
Dáng vẻ kiêu ngạo  của bà khiến hai chị em dâu bên cạnh ghen ghét trong lòng,  bà xem đắc ý  kìa! Cũng  nghĩ tới cưới một cô con dâu yếu ớt,    chồng sẽ biến thành mụ già, đắc ý cái gì chứ?
Nhất là thím ba nhà họ Hoắc, cặp mắt  chằm chằm Lâm Doanh Doanh, khiến    cảm giác giống như đang ôm cháu dâu    đục khoét một hồi .
Chẳng qua lúc  Hoắc Thanh Sơn    cưới  vợ khiến các bà mừng thầm, nhưng lúc   biến thành ghen ghét cực độ, rốt cuộc ghen ghét cái gì thì chỉ  các bà mới .
Mẹ Hoắc  như một đóa hoa: "Doanh Doanh , mau tới đây, đói bụng ? Nhanh tới ăn sủi cảo nào."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc , trong phòng bếp vẫn luôn  bận rộn, khí trắng bốc lên, bay lượn xung quanh sân như trong cảnh tiên, còn  mùi đồ ăn bay  từng đợt, trêu chọc Lâm Doanh Doanh tới ứa nước bọt đầy miệng.
Hoắc Thanh Hà lập tức  , kêu lớn: "Chị dâu đói bụng, Thanh Phương nhanh bưng sủi cảo tới cho chị dâu."
Cô  kêu một tiếng, lập tức  một  con gái cao gầy, xinh    từ trong phòng bếp. Đây là em gái thứ hai của Hoắc Thanh Sơn tên là Hoắc Thanh Phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-68.html.]
Cô  và Hoắc Thanh Hà là chị em song sinh, dáng vẻ của hai giống hệt , nhưng tính cách   khác biệt. Ít nhất  chung một chỗ thì Lâm Doanh Doanh lập tức  thể phân biệt  khác biệt trong hai  ngay.
Cô  bưng một chén sủi cảo nhỏ chạy tới,   đưa cho Lâm Doanh Doanh: "Chị dâu, cho chị !"
Lâm Doanh Doanh   nhận,  Hoắc  vội nhận lấy,  với Hoắc Thanh Sơn: "Thanh Sơn, con đút cho vợ ăn ."
Hoắc Thanh Sơn tiếp nhận đôi đũa màu đỏ mới tinh, gắp một cái sủi cảo trắng bóc đưa tới bên miệng Lâm Doanh Doanh.
Lâm Doanh Doanh  đói bụng, nên a một cái là cắn, nhai một chút hình như nhân bánh là cải trắng, ôi chao  mùi vị  kém   thế...
"Ô,  !" Cô há miệng  ói .
Mẹ Hoắc vội vàng : "Nuốt nhanh xuống!"  là  quen ăn chín, nhưng ăn cải trắng sống cũng   cả, dù  chính là cố ý  thêm thịt .
Mọi  bên cạnh đều  ha ha: "Tốt lắm, nhanh chóng sinh con nào!"
Lâm Doanh Doanh miễn cưỡng nuốt sủi cảo xuống, nheo mắt  Hoắc Thanh Sơn, ánh mắt đều là ý cảnh cáo.
Sắc mặt Hoắc Thanh Sơn bình thản, đuôi lông mày  khóe mắt đều là tình ý  giấu , khóe miệng  cong lên,  chỉ cắn hai ba miếng là ăn hết phần sủi cảo còn .
Mặc dù nhân bánh còn sống, nhưng  ăn xong mà mặt vẫn  chút biểu hiện gì, thậm chí còn vui vẻ chịu đựng.
Lâm Doanh Doanh tò mò, hỏi: "Không sống (sinh) hả?"
Hoắc Thanh Sơn rủ mắt xuống  cô, giọng điệu ngậm ý : "Sinh!"