Mẹ Hoắc sợ cô đắp bằng đệm bông vải sẽ nóng, cũng sợ ban đêm cô  mồ hôi  gió thổi lạnh, một chút  đưa tới hai cái ga giường bằng vải bố, để cô phủ xuống thấm hút mồ hôi, sẽ   lạnh  nữa, bên  thì phủ một tấm thảm sợi nữa là  thể ngủ  .
Cô  chờ Hoắc Thanh Sơn về  lấy đồng hồ quả quýt của   xem giờ, bởi vì lúc  ngủ mấy tiếng  nên lúc  cô  hề buồn ngủ.
Vậy thì chờ lúc nữa Hoắc Thanh Sơn trở về, cô  đối mặt với  thế nào đây? Là quan tâm    là   ? Có thể tổn thương lòng tự tôn đàn ông của  ?
Ai nha,  cả nửa ngày  mà  còn  trở  nhỉ, chẳng lẽ m.á.u mũi chảy quá nhiều  ?
Trong lúc cô còn đang suy nghĩ lung tung, chỉ  thấy bên ngoài  tiếng  lạnh lẽo của Hoắc Thanh Sơn: "Em đang  cái gì ?"
Lâm Doanh Doanh  úp sấp lên cửa sổ, cửa sổ mở  ngoài, lúc   mở cửa lên   vài con muỗi tiến . Cô   hỏi Hoắc Thanh Sơn   nhanh chân  nhà,   thấy Hoắc Thanh Phong  ha hả.
"Anh ,    từ bên ngoài   ?"
Tiếng  của Hoắc Thanh Sơn càng lạnh lùng hơn: "Không  em ngủ cùng với chú ba ?"
Phòng phía Tây của nhà cho   phòng cưới, Hoắc Thanh Phong dẫn hai đứa em  tìm chú ba ngủ nhờ.
Hoắc Thanh Phong gãi đầu,  ha ha: "À thì, em, em ở phòng bếp gian phía đông là , để giường cho Tiểu Mộc."
Hoắc Thanh Sơn lập tức hiểu rõ ý tứ của  , lạnh mặt trách mắng: "Biến nhanh lên!"
Hoắc Thanh Phong ngao ngao : "Rồi , biến liền, cút ngay đây!" Cậu  vội vàng chạy  cửa tìm chú ba ngủ nhờ.
Hoắc Thanh Sơn đóng cửa,  đó về phòng.
Lâm Doanh Doanh  thấy   phòng, trái tim nhỏ căng thẳng nhảy bịch bịch lên, cô hít sâu một , nhấn nhấn ngực, vội vàng chui  trong thảm sợi của .
Cô nghĩ  mà ngủ dựa  tường thì   lắm, nếu  may Hoắc Thanh Sơn   gì cô thì cô chạy  thoát, cho nên để  ngủ dựa tường , cô ngủ ở cạnh ngoài.
Cô  Hoắc Thanh Sơn uống nước,  thấy  đẩy cửa  nhà, cô vội vàng giả vờ nhắm mắt ngủ.
Hoắc Thanh Sơn đẩy cửa  nhà,  đóng cửa phòng , bởi vì cửa  và cửa  đều mở, gió nam bắc thông  cũng đủ mát mẻ.
Anh  thấy Lâm Doanh Doanh  trong chăn, che kín bằng thảm sợi, tư thế tinh tế thon thả  che  lớp thảm mỏng. Cho dù dáng  của cô thon gầy, mảnh khảnh, chỗ nên lồi sẽ lồi, từ  nếp chăn là  thể  thấy khe rãnh chập trùng  hảo bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-79.html.]
Anh lập tức cảm thấy  khô nóng, cũng may   ngâm một hồi lâu, cũng   cảm giác  chảy mũi nữa.
Anh cởi giày lên giường,  cô nhóc chuyên đùa giỡn tâm cơ giờ đang   đệm chăn giường gỗ, ga giường bằng vải dệt thủ công, cô che kín bằng thảm sợi để  chăn đơn cho .
Anh đặt đèn  giường  trong góc,  ở  đệm giường của ,  hề chớp mắt mà  chằm chằm cô gái nhỏ đang giả vờ ngủ, dịu dàng : "Có  vệ sinh ?"
Lâm Doanh Doanh cố ý  tiếp lời, giả vờ ngủ  .
Hoắc Thanh Sơn: "Buổi chiều ngủ bốn giờ , bây giờ em còn  thể ngủ  ?"
Lâm đại tiểu thư   mắc mưu, cô vẫn im lặng, cục cưng em  ngủ .
Hoắc Thanh Sơn chống tay  lên bên gối đầu của cô, chồm   qua,  nhẹ, nhỏ giọng : "Vậy em  xem, em định để  tự  động phòng  ?"
Trong tầm mắt của , khuôn mặt của Lâm Doanh Doanh dần dần đỏ lên... đỏ lên... thấy rõ.
Rốt cuộc cô  nhịn nổi nữa, nhắm mắt  bụm mặt , lăn qua lăn  ngã lung tung  giường.
Hoắc Thanh Sơn lập tức  xuống cạnh cô,  đó lúc cô   thì  vươn tay , cô tự động lăn  trong n.g.ự.c của .
Lâm Doanh Doanh: "Hửm?"
Gương mặt  trai phóng to  mắt, tròng mắt đen nhánh, khuôn mặt nhuộm  ánh đèn là cũng càng thêm sâu thẳm.
Lâm Doanh Doanh l.i.ế.m môi một cái, ánh mắt rơi  sống mũi thẳng tắp của ,  khanh khách: "Anh... Sao đột nhiên chảy m.á.u mũi?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Sơn rũ mi mắt che đậy ánh mắt của ,  vẻ bình tĩnh : "Trời nóng, uống rượu nhiều nên phát hỏa thôi."
Lâm Doanh Doanh: "Vậy  em  phát hỏa ?"
Ánh mắt Hoắc Thanh Sơn âm trầm xuống, nhỏ giọng : "Em  nổi hỏa ?"
Lâm Doanh Doanh ủi đầu   cằm ,  trộm, run lên một cái.
Anh  tắm rửa xong, da  lành lạnh, nhưng tiếp xúc lâu một lúc là nóng hổi lên.
Lâm Doanh Doanh   xa, ban đầu là ai   cưới cô chứ? Ban đầu là ai    động tay động chân chứ! Cô hừ nhẹ một tiếng, mở miệng cắn một cái lên xương quai xanh của , còn  dùng sức để  hai dấu răng rõ ràng   .