Lâm Doanh Doanh  khanh khách, "Vậy  thể  miễn phí ,  trả tiền thù lao !"
Hoắc Thanh Sơn rửa tay  đó lau lên , sải bước  tới bên cạnh cô, giơ tay lên nhéo nhéo vành tai cô, khiến cô run rẩy như  điện giật. Sau buổi khám phá đêm qua,       tất cả các điểm nhạy cảm  cơ thể của cô,  thể  cô mềm nhũn   mà  biến sắc.
Anh liếc  cô đầy ẩn ý, mỉm , nhưng   gì.
Chỉ một cái  đó, cũng  khiến trái tim của Lâm Doanh Doanh đập nhanh hơn, cô bĩu môi, giận dữ liếc mắt  , "Hừ!"
Người  đúng là  xa, ngoài miệng thì nghiêm trang nhưng tay  giở trò  xa,  mà    động tay động chân! Mẹ còn đang ở đây đó!
Hoắc Thanh Sơn  khóe miệng cô dính một chút bánh táo đỏ, đưa tay lên lấy xuống giúp cô,  đó  chút suy nghĩ mà thuận tay cho  miệng .
Lâm Doanh Doanh: "!!!" Anh  vệ sinh gì cả!
Hoắc Thanh Sơn   cô một cái,  Lâm Doanh Doanh cảm giác  đang dùng ánh mắt dạo chơi   cô, một  chỗ   cô  bắt đầu nóng và mềm ! Tên lừa đảo , chơi lưu manh! Cô vội vàng chuyển đề tài, nghiêm trang hỏi Hoắc Thanh Sơn: "Lát nữa   cắt lúa mì ở  ? Em sẽ  cùng ."
Hoắc Thanh Sơn: "Về cơ bản thì  cắt lúa mì xong , giờ đang tuốt."
Lâm Doanh Doanh: "Em  với . Bây giờ em bó lúa mì  giỏi đó."
Hoắc Thanh Sơn nhịn    , trình độ bó lúa mì đó của cô á? Anh , "Không cần , buổi trưa  mấy chiến hữu đến ăn cơm, em ở nhà  cơm cùng với  ." Cũng  trông mong gì  tài nấu nướng của cô.
Mẹ Hoắc cũng : " đấy, Doanh Doanh đừng  đồng, nắng lắm, ở nhà với  là  ."
Bà  làn da mềm mại mềm mại của Lâm Doanh Doanh, đừng  là con dâu của , cho dù là một  ngoài bà cũng  đành lòng. Bà cầm một giỏ rau lớn hái ngoài vườn về đặt ở cửa phòng bếp, sai Lâm Doanh Doanh nhặt rau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-84.html.]
Hơn mười giờ rưỡi, mấy chiến hữu xuất ngũ của Hoắc Thanh Sơn  lượt đến, bọn họ mặc quân phục cũ, mang theo rượu, cá, đồ ăn, mì  quà tặng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Rất nhanh   trong gia đình cũng  lượt trở về, Hoắc Thanh Phong và Hoắc Thanh Hà   đường  cãi  trở về, Hoắc Thanh Hồ cùng Tạ Vân   với vẻ mặt cẩn thận đề phòng,   sân  tìm xem bóng dáng của yêu tinh họ Lâm ở .
Hoắc Thanh Hoa và Hoắc Thanh Phương  về nhà liền chui  phòng bếp nấu ăn, bảo  Hoắc  ngoài  chuyện với khách.
Hoắc Thanh Hà thì   cảm giác tồn tại,  cái gì cũng im lặng, im  lặng tiếng giống như cái bóng, đôi khi   cũng   cô   gì.
Lâm Doanh Doanh  trêu đùa Hoắc Thanh Hồ và Tạ Vân, kết quả hai  em   thấy bóng dáng của cô  chạy trốn, quả thực là  giống con thỏ.
Lâm Doanh Doanh cảm thấy trống vắng cô đơn,  bao nhiêu  trong sân thế mà  tìm  một  chơi cùng, cô vẫn nên là tìm chút việc gì đó để  thì hơn.
Cô chủ động  bếp  giúp Hoắc Thanh Hoa nặn màn thầu, kết quả   Hoắc Thanh Hoa đuổi .
Cuối cùng Lâm đại tiểu thư  trong nhà chính, cùng Hoắc Thanh Sơn  chuyện với khách khứa, ở một bên cắn  đào.  mấy chiến hữu xuất ngũ  của Hoắc Thanh Sơn  vui như liên trưởng Đinh, liên trưởng Đinh  văn hóa, nhiều chuyện,  nhiều. Mấy  lính xuất ngũ    văn hóa,  chuyện cũng thô tục hơn, cô  thể tiếp lời.
Cô thấy Hoắc Thanh Sơn  chuyện nhã nhặn,   mà cũng  thể  chuyện cùng với bọn họ, cũng coi là lợi hại.
Buổi trưa,  Hoắc sai  mời chú ba Tạ, mời cả bí thư đại đội và đại đội trưởng đến cùng ăn cơm tiếp khách. Hoắc Thanh Sơn quanh năm  ở nhà,  ít  trong nhà đều nhờ  sự giúp đỡ của họ, đương nhiên  báo đáp để bày tỏ lòng tôn trọng.
Bởi vì đông  nên Lâm Doanh Doanh đưa  đề xuất ghép hai cái bàn bát tiên , đàn ông một đầu phụ nữ và trẻ em một đầu,   cùng  ăn, càng vui hơn.
Đại đội trưởng và bí thư đại đội tương đối cổ hủ, thấy phụ nữ ăn cơm uống rượu cùng bọn họ nên  chút   tự nhiên. Lâm Doanh Doanh     phận gì, Hoắc Thanh Sơn còn  ngại, bọn họ là khách khứa nên cũng  dám  cái gì.
Lâm Doanh Doanh thấy tất cả     chỗ, nhưng  thiếu Hoắc Thanh Hoa và Hoắc Thanh Phương, cô chu mỏ, chọc  vai Hoắc Thanh Sơn, "Anh Thanh Sơn,   giúp chị cả  cơm, để chị  và Thanh Phương  đây ăn."