Lúc , Hoắc Thanh Phong hiểu, cái gì mà phụ nữ đàn ông, đều là ? Khi còn bé Hoắc Thanh Hà đánh , đều mặc kệ thế? Sao thật vất vả mới đánh chị một mà còn đánh nữa?
Hoắc Thanh Sơn mặc kệ ngu ngơ cái gì, chỉ lạnh lùng bỏ một câu "Không cho phép đánh phụ nữ" bỏ .
Dĩ nhiên Hoắc Thanh Phong ngốc, đánh phụ nữ thì thôi, sẽ luyện mồm mép! Không thể tay đánh Hoắc Thanh Hà sẽ chửi chị !
Vân Mộng Hạ Vũ
Thế là luyện thành một cái miệng khiến ít những mụ chồng chanh chua cũng chửi thắng!
Trong thôn, nhóm mấy bà cô cãi vã thì sẽ "Có giỏi thì bà tìm Hoắc Thanh Phong mà chửi ", thể thấy nổi tiếng bên ngoài thế nào.
Lâm Doanh Doanh tới say sưa ngon lành, đồng tình Hoắc Thanh Phương, cô và Hoắc Thanh Hà là song bào thai, nhưng ngoại trừ dáng vẻ thì tính tình mồm mép ai giống ai cả.
Hoắc Thanh Phương là thành thật nhất trong nhà, chịu mệt nhọc nhất, tranh đoạt nhất, thể là kiểu Thánh Mẫu ai gì cứ lấy. Cô luôn là m.ó.c t.i.m móc phổi với , cô nghĩ cô đối xử với khác thế nào thì khác sẽ đối xử với cô như thế .
Hoắc Thanh Hoa cũng chịu khó việc, nhưng chị phàn nàn, đôi khi tốn công mà chút kết quả nào.
Hoắc Thanh Phương thì thật sự ôm hết tất cả trách nhiệm trong nhà , khác gì cô sẽ , khác sẽ thì cô cùng . Hơn nữa Hoắc Thanh Hà luôn sai sử cô , cô hề từ chối. Khi khác luôn ganh đua so sánh lúc việc, cô luôn một câu "Người thể nào mệt chết".
thực tế, cùng kết cục của Hoắc Thanh Phương đúng là mệt chết.
Lâm Doanh Doanh : "Thanh Phương, hai ngày nay em và chị cả vất vả nhiều , cảm ơn em."
Hoắc Thanh Phương ngại ngùng : "Ơ kìa, chị dâu lời khách sáo gì , một nhà gì. Chị chuyện gì thì cứ dặn dò em."
Lúc , Hoắc Thanh Hà ở cửa đông kêu lên: "Thanh Phương , quần của chị , em giặt hả?"
Hoắc Thanh Phương: "Hôm nay bận cơm, còn giặt , tối giặt ."
Lâm Doanh Doanh: "Em giúp em giặt quần lót hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-94.html.]
Hoắc Thanh Phương gật đầu: "Dù em giặt đồ của sẵn tiện giặt luôn, chị dâu cần thì đưa cho em, em cũng giặt cho chị luôn."
Lâm Doanh Doanh vội vàng khoát tay: "Không cần, cần."
Má ơi, Hoắc Thanh Hà cô em gái song sinh thật là , cái sinh tự đeo cái danh ở . Ngưỡng mộ!
Hoắc Thanh Phương tới phòng phía đông, với Hoắc Thanh Hà: "Sau chị đừng ầm ĩ nữa, chị dâu nhà , khó coi lắm."
Hoắc Thanh Hà bĩu môi, nhỏ giọng: "Chị chị ? Cáo trạng với cả và hả?"
Hoắc Thanh Phương: "Chị dâu gì ."
Hoắc Thanh Hà cắt đứt: "Không cáo trạng mới lạ đấy, em xem chị yếu ớt như , cửa mà cái gì cả, cầm đũa cũng là đũa cầm cho, thế cưới vợ, cái là cưới bà cô nhỏ thì đúng. Hơn nữa, em xem chị giả vờ sạch sẽ đúng ? Ghét bỏ đũa khác dùng qua chịu dùng tới, còn để cả lấy đũa riêng cho chị . Ôi, chị lớn như còn dùng đũa riêng . Còn mấy cái bồn sứ to to nhỏ nhỏ nữa, mười cái rương to nhỏ khác đều ghi tên lên đó, chậc chậc..."
Cô còn cách Lâm Doanh Doanh ăn cơm đều chọn cái ngon: "Em thấy chị chọn cà chua ? Nhất định ăn cái ngon nhất, còn ăn sủi cảo cũng , nhất định ăn cái tròn vo mắt nhất, chị già mồm tới nhỉ?"
Cô thuận tay cầm thứ gì đó học theo dáng vẻ Lâm Doanh Doanh lau miệng, xoa bên trái một chút, xoa bên một chút đó nhẹ nhàng chậm chậm ở môi.
Hoắc Thanh Phong nhắc nhở cô : "Chị cầm là quần lót giặt đó."
Hoắc Thanh Hà rùng cuộn "Em chịu sớm!" cô ghét bỏ ném cho Hoắc Thanh Phương: "Nhanh giặt , hình như sắp hết cái đổi , haiz, tích cóp mấy năm mới một mảnh vải đấy."
Hoắc Thanh Phương: "Sau chị đừng chị dâu như . Chị Thanh Phong, ầm ĩ lên cũng khó coi đúng ?"
Hoắc Thanh Hà cắt một tiếng: "Chị sợ chị ?"
Lúc , Lâm Doanh Doanh ở cửa phía tây hỏi: "Thanh Hà, cái hộp gỗ khắc hoa nhỏ của chị em giúp chuyển qua ? Em để ở ?"
Hoắc Thanh Hà bĩu môi, đó trả lời: "Chị dâu , em đặt ở mấy cái rương lớn , , , ở đây ." Cô đưa cái hộp gỗ khắc hoa của Lâm Doanh Doanh qua.
Hoắc Thanh Phương: "..."