Ở ngay  mặt Lâm Doanh Doanh, Hoắc Thanh Hà mở cái hộp gỗ , hộp gỗ chia thành hai tầng, cái nắp mở  là một tấm gương giá đỡ, tầng hai là đặt kem bảo vệ da, son phấn, phấn trứng ngỗng, phấn dưỡng da, phấn thoa mặt, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, vân vân...
Hoắc Thanh Hà thật là  khép  miệng, má ơi, thật sự là mở to mắt, cô cả nhà ông chủ cổ đại cũng kém nữa  chứ!
Lâm Doanh Doanh  với cô : "Thanh Hà , em  quen  Hoàng Xuân Yến hả?"
Hoắc Thanh Hà giật , vội vàng giải thích: "Chị dâu ,   em thật sự    cô   tâm tư . Nếu  thì em   thèm để ý tới cô  từ lâu, chị đừng giận, ngày khác em sẽ  chửi cô  một trận!"
Lâm Doanh Doanh lắc đầu: "Thế thì  cần, nếu như cô   sai  sửa thì    cần tới cửa nữa, coi như xong . Nếu như cô   tới cửa thì đúng là kẻ  bệnh, chị sẽ trị cô  thật ."
Hoắc Thanh Hà  hiểu  thấy lạnh toát cả gáy,  của  ơi, cả  cô  trông thì nũng nịu, còn tưởng rằng trời sinh tính tình công chúa,    trong lòng   tính toán, còn là một  cực hung dữ chứ.
"Cô  chắc chắc  dám." Hoắc Thanh Hà cẩn thận từng li từng tí .
Lâm Doanh Doanh gật đầu: "Cảm ơn em  giúp chị chuyển đồ."
Hoắc Thanh Hà nhanh chóng  là việc nên ,  đó cô  xoay   ngoài, căng thẳng tới mức  lưng đổ một lớp mồ hôi,  nhỏ của con ơi, yêu tinh Lâm    dọa  như , là chuyện gì xảy  ?
Cô là  nũng nịu nhưng    sợ cô nhỉ?
Hoắc Thanh Phương đang giặt quần áo, thấy cô    khỏi nhà thì  : "Sao mà chị  sợ hãi thế?"
Hoắc Thanh Hà: "Nói bậy, chị sợ hãi cái gì chứ? Chị chỉ thấy lo cho việc gặp mặt của chú ba, chú  chọn mấy   tới cùng là   ý ai ?"
Vợ của chú ba  c.h.ế.t nhiều năm, chú  vẫn  tái hôn, gần đây  Hoắc và vợ đại đội trưởng  thu xếp cho ông , ông   bắt đầu  coi mắt.
Hoắc Thanh Phương: "Vậy em  gì  ?"
Lúc gặt lúa mạch là sáu giờ rưỡi  còn sáng nữa ,  Hoắc hét lớn gọi nhanh chóng bày bàn ăn cơm.
Buổi trưa ăn xong tiệc rượu, lúc  là đồ của buổi trưa còn . Mùa hè cơm canh nóng giữ   lâu, dễ dàng  oi chua, cũng may trong nhà con cháu nhiều,  lượng  nhiều, một bữa cơm cũng   ít món.
Hoắc Thanh Phong bày bàn ăn ở cổng chính trong sân, đêm mùa hè mát mẻ, trong sân ăn cơm  . Cậu  ân cần chuyển ghế cho Lâm Doanh Doanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-yeu-ot-muon-ga-chong/chuong-95.html.]
Trước đó, Lâm Doanh Doanh và  Hoắc đều uống rượu, ăn vài miếng đồ ăn, còn ăn  hai cánh bánh, lúc   đói bụng lắm.
Cô nhận cái ghế đẩu Hoắc Thanh Phong dọn tới để  hóng gió.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Thanh Hạnh rửa một rổ  đào, lặng lẽ bưng qua đặt trong tay Lâm Doanh Doanh.
Lâm Doanh Doanh  đầu    lời cảm ơn cô , cô  dọa tới con thỏ nhỏ, khiến nó sợ hãi, đỏ mặt chạy .
Hoắc Thanh Hà: "Em bao lớn  hả, cứ giống như con thỏ nhỏ, mỗi ngày đều hoảng sợ bất an, đó là chị dâu chứ   yêu tinh ăn thịt   mà còn ?"
Hoắc Thanh hạn cúi đầu  dám  lời nào.
Hoắc Thanh Phong: "Chỉ  khoe khoang, ngoác miệng, trong nhà  ,   cả và chị dâu, còn  tới chị..."
Mẹ Hoắc: "Tất cả im miệng cho , bưng cơm ăn!"   với Hoắc Thanh Hồ: "Sao  cả con và chú ba còn  tới hả?"
Đang  thì Hoắc Thanh Sơn và chú ba Tạ tiến  từ bên ngoài, cầm thêm chút đồ ăn hái trong vườn, cái gì mà đậu giác, quả cà, cà chua, vân vân.
Ông  chọn tất cả quả cà chua ngon nhất, cố ý đưa Lâm Doanh Doanh ăn sống, lúc  bàn rượu ông   nhận  mặt mày cô  xinh ,  sạch sẽ, ăn cái gì cũng thích đồ  nhất.
Nhìn ông  tới, Lâm Doanh Doanh chủ động  tới chào hỏi, còn mời ông  ăn  đào.
Hoắc Thanh Sơn cầm ly rượu tới,  và chú ba cùng uống rượu.
Lâm Doanh Doanh lập tức ôm đồ tới bên  Hoắc Thanh Sơn, dựa     ăn  đào, còn  chuyện với Tạ Vân đang cúi đầu  dám  cô.
"Đám mây nhỏ , cái khóa lớn  cổ của em ở   ?"
Tạ Vân lườm nhanh cô một cái, vùi đầu  trong chén ăn cơm.
Bên , Hoắc Thanh Hà lén bĩu môi với Hoắc Thanh Phương: Em  chị  kìa, như yêu tinh ,   xương sống hả? Cứ nhất định dựa    cả, kỳ quái  thôi!
Hoắc Thanh Phương: Anh cả thích, chị ăn cơm .