Hoắc Đông Lâm  thương tiếc túm lấy cổ áo em trai, giọng  lạnh lùng vô cùng.
 
"Cô  là chị gái ruột của mày."
 
Câu  ngắn gọn  khiến con ngươi của Hoắc Đông Hải run rẩy. Anh  giơ tay run rẩy chỉ  .
 
"Cô  là chị ruột của ? Chị gái  mất tích nhiều năm của ? Làm   thể?"
 
Năm phút ,  bản báo cáo thí nghiệm Hoắc Đông Lâm lấy , Hoắc Đông Hải cuối cùng cũng chấp nhận hiện thực.
 
Dưới ánh mắt áp lực của  trai, sắc mặt   trở nên chán nản, ngoan ngoãn bước đến chỗ  và xin .
 
"Em xin ... Chị hai."
 
 phớt lờ   và tiếp tục ăn mà  ngẩng đầu lên.
 
Trong 5 năm ở bên Kỳ Ngộ, khi   Thẩm Chi Hạ  nhục, vị thiếu gia  cũng  công trạng  nhỏ.
 
Thấy   đáp , Hoắc Đông Hải bất lực gãi đầu.
 
“Chị hai, chị đừng tức giận  ?”
 
 ngước mắt lên  , ánh mắt  bình tĩnh.
 
"Nếu    là chị ruột của ,  sẽ  bao giờ xin  vì những gì    với ,  ?"
 
Hoắc Đông Hải lập tức nghẹn ngào, khuôn mặt tuấn mỹ đỏ bừng  hổ.
Hãy cho tớ một tim ❤️❤️ để tớ có thêm động lực nhé. Moa,moa. 
 Ký tên: והצלחהמאמץ
 
Lúc   cả mới nhận   điều gì đó   và  em trai  với vẻ mặt u ám.
 
"Chuyện gì ? Trước đây mày  từng ức h.i.ế.p Tương Tương?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tim-cha-moi-cho-con-nao/chuong-17.html.]
Hoắc Đông Hải sợ tới mức run rẩy, do dự hồi lâu, cuối cùng giải thích  chuyện  đó như đổ đậu.
 
Tất nhiên, cũng bao gồm những gì  xảy  giữa  và Kỳ Ngộ.
 
Sau khi  tất cả những điều ,   cả cau mày thật chặt.
 
Anh    và Chu Chỉ, vẻ mặt bình thản như hiểu  điều gì đó.
 
Cuối cùng, amh trầm giọng : “Ăn cơm  , những chuyện   sẽ .”
 
Ăn xong,  cả  đến  chuyện một  với , ngập ngừng hỏi:
 
"Tương Tương, đứa bé trong bụng em là——"
 
"Là của Kỳ Ngộ."
 
 nghĩ  cần  giấu   điều đó,  nghĩ    thể  đoán  điều đó ngay bây giờ.
 
"Anh ,  chuyện  kết thúc . Em và Kỳ Ngộ  chia tay ."
 
Anh cả thở dài: “Vậy  em và Chu Chỉ  kết hôn nhanh như ?”
 
 mỉm , cúi đầu sờ bụng.
 
"Cho đứa trẻ  một  cha đáng tin cậy     ? Chu Chỉ đối với em  . Nếu   sự giúp đỡ của   và , em  lẽ   nước bọt  hâm mộ Thẩm Chí Hạ nhấn chìm ."
 
Hoắc Đông Lâm trầm mặc hồi lâu, thật sâu thở dài.
 
Anh  cẩn thận dặn Hoắc Đông Hải đừng  cho Kỳ Ngộ  về , đề phòng    quấy rối .
 
Hoắc Đông Hải lập tức gật đầu đồng ý,  đó đề nghị đưa  và Chu Chỉ về nhà.