Lòng  đau nhói từng cơn,  bà  quỳ lạy  về phía mặt trời.    với bà rằng  mặt trời chiếu   sẽ  đau, nhưng    .
 chạy lên phía , tạo  một làn gió  đỡ lấy cánh tay bà, để bà   tốn sức như .
"Đó    của em! Em là đồ mù ? Con gái bà   hơn ba mươi tuổi !"
   lớn hơn cô , nhưng  cẩn trọng quá lâu ,  mở miệng  trở nên nhút nhát: "Bà  đang tìm con gái,  đang tìm ..."
"Thế thì bà  cũng    của em!"
Người đó bỏ tay  khỏi cột điện, một khối đen kịt: "Đó là  ."
"Sao chị   tìm ,  chị nhớ chị lắm."  khó khăn mở lời.
Cô    với vẻ  giận dữ  ghen tị, bĩu môi: "Em  thể tạo gió,  thì ."
"Khi  tìm thấy bà  quá thì  muộn , chỉ  thể  bà  quỳ lạy  bên vệ đường,  bà  giơ tấm bảng...   thể đáp   nữa, chỉ  thể ôm lấy cái cột điện  ở bên bà ..."
Nữ quỷ  đổi giọng điệu, kiêu hãnh : "Mẹ  giỏi lắm,  cái cột   còn từng khắc chữ,  mà bà  cũng tìm đến ."
"Chết lâu quá thì  thể tạo gió  nữa ?"  nắm lấy trọng điểm vội vàng hỏi: "Không   khi  Quỷ sai bắt  đều  thể ?"
"Cũng  hẳn." Cô    phụ nữ , kéo lê cơ thể tàn phế đến bên cạnh bà và cùng quỳ lạy: "Quỷ tiền bối  liên quan đến thể xác. Thể xác mục rữa càng nhanh, quỷ càng gần với hình dáng  khi chết."
"Xương gãy, nội tạng mất  đều sẽ khiến quỷ yếu , đương nhiên  thể tạo gió  nữa.    ném cho hổ ăn thịt, xương thịt biến mất nhanh, chắc cũng coi là trường hợp đặc biệt nhỉ."
 cúi đầu, cảm thấy     cảm giác ngứa ngáy và đau đớn tê dại.
   hổ ăn thịt.
 c.h.ế.t  mùa thu hoạch lúa,  mùa hái chè.
 khát quá, mặt trời thiêu đốt đến đau rát, bên   chảy máu,  cổ họng cũng khô khốc  chảy máu, cứ như   nhét năm sáu quả hồng xanh còn sống dở chín dở, nhưng  thấy những quả lê còn sót  thì  tham lam cắn một miếng.
Những quả lê như  chẳng ai , quá cao, giống như  là một món hàng vô giá trị nguy hiểm đến tính mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tim-me/chuong-4.html.]
 sợ    lấy mất cái giỏ tre nên  cõng theo  dám bỏ xuống, cứ thế trèo lên cây. Cành cây quá nhiều, quá rậm rạp, những cành cây sắc nhọn cứ  áo   vướng, lật tung ống tay áo lên.
  thể để nó  rách, mùa đông sắp đến .
 nghiêng  né tránh, nhưng cứ né tránh mãi thì tay  chim bay đến mổ đau, quả lê rơi xuống bay  mất.   buồn, nhưng  quá buồn, vì  cũng bay  theo luôn.
 ngã xuống  chân núi, rắn kiến tìm  để "ăn thêm".
Mẹ  đừng tham lam nhưng lúc đó    lời.
Bây giờ,  thật sự hy vọng quả  núi  thể rơi xuống một chút, lấp đầy bụng những con rắn kiến  để chúng cắn  chậm , để   thể tiếp tục tạo gió.
Cho dù  thể  gì cho ,  cũng  tạo  một làn gió, mang đến cho bà sự mát mẻ, thổi khô nước mắt hoặc thổi bay tấm bảng  tay bà, để bà   yêu bà.
"Vậy thì ngay cả sáu ngày cũng  còn..."  lẩm bẩm.
"Vậy em cũng coi như  một đồng hồ đếm ngược ." Nữ quỷ lắc đầu: "Hôm qua một quỷ tiền bối   Quỷ sai mới bắt  mà  hề báo ."
"Quỷ sai mới?"  sững sờ.
Sao lời đe dọa mười ngày còn  nguôi,   Quỷ sai mới đến, thậm chí hôm qua còn  bắt một con quỷ!
" ." Cô  buồn bã   : "Quỷ sai đó  cô  tiếp quản khu vực  từ một kẻ khác, nhưng nó  chỉ bắt theo thứ tự,   đến lượt  thì sẽ đưa  .   thể cảm ơn Quỷ   nữa..."
"Quỷ ?"  như  gì đó mách bảo, nghi hoặc hỏi.
"Là con quỷ  cắn Quỷ sai cũ đó."
"Nghe tiền bối  cô  vì tìm con gái mà cắn quỷ bắt cóc, vẫn luôn  Quỷ sai xích . Gặp đứa trẻ  bắt cóc nào cô   cắn Quỷ sai, thả cho những linh hồn mới chạy thoát."
"Tất cả chúng  đều tự nguyện giúp cô  tìm con gái... Tiếc là vẫn   tiến triển."
Tiếng gió xung quanh dần dần yếu , nữ quỷ  thẳng  mắt : "Nếu   Quỷ sai mới bắt , em hãy truyền  tên con gái của cô  giúp   ?"
"Cô  họ Trần..."