Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lòng  sinh bất mãn: “Ta  xí lắm ?"
 
"Không....."
 
Đối phương vội vàng lắc đầu: "Phu nhân...  ."
 
"Vậy mà ngươi  chịu  ?"
 
"Ta......"
 
Chỉ thấy  cụp mắt xuống, mặt đỏ bừng tới mang tai, hai chân  như bám rễ xuống đất,  thể nhúc nhích mảy may.
 
"Sách ở đây."
 
Ta  vội  vàng, che quyển sách  mặt.
 
"Muốn thì tự đến mà lấy."
 
Tương truyền, trong thành Kim Lăng đất chật  đông, ẩn chứa một quyển kỳ kinh hiếm .
 
Quyển kinh   tên là "Mỹ nhân kinh".
 
Giấy trắng tinh khôi, trải qua bao thăng trầm của thời gian mà vẫn mịn màng êm ái; những nét chữ thanh mảnh hiện rõ, đường cong tuyệt , lấp lánh ánh sáng,  từng chữ từng câu,  như rượu ngon lâu năm đậm đà.
 
Thưởng thức,  khỏi khiến   đắm chìm trong dư vị.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-dam-nhu-cuc/chuong-19.html.]
Tuổi trẻ chính là .
 
Lấy kinh đủ một canh giờ.
 
Tiết tiểu tướng quân vẫn  hề hấn, sắc mặt bình thường, chỉ   trán băng giá  lấm tấm vài giọt mồ hôi mỏng.
 
Đợi   xong kinh,  chuyện mới lắng dịu.
 
Tiết Dung Du vươn một cánh tay dài như vượn, ôm   lòng cho  tựa nghỉ.
 
Hắn lặng lẽ   hồi lâu,  bỗng hỏi.
 
"Ta so với Hầu gia thế nào?"
 
Tiết Dung Du, so với Cố Đại Hầu gia thế nào?
 
Góa vợ sống như thủ tiết  mười mấy năm, những chuyện cũ   hầu như  quên hết.
 
Tuy nhiên,  một điều   thể khẳng định...
 
"Dù là lúc trẻ,  cũng  bằng ngươi."
 
Lời còn  dứt, cửa viện  ai đó đá văng .
 
Cố Cẩn Ngạn  ngoài cửa, thấy  mềm mại vô lực tựa  lòng nam nhân, sắc mặt lập tức xám xịt, gào lên giận dữ.
 
"Tần Ngọc Khanh! Ngươi    bằng  chỗ nào?"