Cô dừng một chút tiếp lời: "Sau đó, chị hai miếng bùa ngọc giống như của chị, để hai bác thể cảm nhận sự tồn tại của con trai ."
Cô Oanh Oanh đầy chờ mong: "Không em đồng ý giúp ?"
Oanh Oanh mỉm , chút do dự đáp: "Tất nhiên là ."
Phong Tranh thở phào nhẹ nhõm, trong mắt ánh lên sự cảm kích.
Oanh Oanh tiếp lời: "Chị rảnh ? Nếu thì bây giờ đến chỗ chị luôn nhé."
Phong Tranh gật đầu, khởi động xe, cùng Oanh Oanh rời khỏi viện dưỡng sinh.
Phong Tranh mỉm :
"Được , để chị gọi điện cho cha chồng chị ."
Thực , cô báo tin từ lâu, nhưng cha chồng cô sức khỏe , sang nước ngoài dưỡng bệnh. Mãi đến hai ngày ông mới về nước, cô mới cơ hội chuyện .
Trên đường , Phong Tranh lấy điện thoại gọi cho của Doãn Xuyên. Giọng cô dịu dàng nhưng nghiêm túc:
"Dì ơi, cháu là Tranh Tranh đây. Cháu chuyện quan trọng với dì và chú. Dì và chú thể đến biệt thự của cháu một chuyến ? Là chuyện liên quan đến Doãn Xuyên."
Đầu dây bên , Doãn Xuyên nhắc đến con trai, trái tim nhói lên từng cơn đau đớn. Giọng bà nghẹn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/252.html.]
"Tranh Tranh... là chuyện về Xuyên Xuyên lúc nó còn sống ?"
Phong Tranh nhẹ giọng đáp:
"Dì ơi, chuyện đây. Mà là chuyện khi Doãn Xuyên mất. Hiện tại, đang ở biệt thự của cháu. Dì và chú đến đây là thể gặp ."
Mẹ Doãn Xuyên sững sờ, tưởng nhầm:
"Tranh Tranh, cháu gì? Làm mà Xuyên Xuyên thể... thể ở biệt thự của cháu?"
"Dì ơi, tất cả đều là sự thật. Dì và chú cứ bảo tài xế đưa đến, đường cẩn thận. Đến nơi , dì sẽ ."
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Doãn Xuyên run rẩy cầm chặt điện thoại trong tay, lảo đảo bước đến phòng ngủ của chồng. Giọng bà đầy kích động:
"Ông ơi, Tranh Tranh gọi điện đến... nó rằng Xuyên Xuyên đang ở biệt thự của nó, bảo chúng đến đó một chuyến."
Cha Doãn Xuyên im lặng một lúc lâu, sắc mặt nặng nề. Ông khẽ thở dài:
"Tranh Tranh tình cảm sâu đậm với Doãn Xuyên. Trước đây, nó từng bạn trai nhưng trúng độc, may mắn đó giải . Có lẽ vì mà tâm trạng nó định, suy nghĩ lung tung. Xuyên Xuyên mất hơn hai năm , thể còn đời ? Bà khuyên nhủ nó , đừng để nó cứ mãi chìm trong quá khứ. Nó cũng cuộc sống riêng của ."
Mộng Vân Thường
Mẹ Doãn Xuyên lau nước mắt, kiên quyết :
"Ông ơi, dù cũng là con . Chúng cứ đến xem thử , ..."
Trước sự kiên trì của vợ, cuối cùng cha Doãn Xuyên cũng gật đầu. Hai nhanh chóng gọi tài xế, lên xe đến biệt thự của Phong Tranh.