Giả Thiến cũng cảm thấy lạ. Bà tự nhận tay nghề nấu ăn của chỉ ở mức bình thường, nhưng hiểu hôm nay mùi thơm hấp dẫn đến .
Ngoài canh gà và khoai tây hầm gà, bữa tối còn tôm sông xào, tỏi tây xào tiết gà, một đĩa cà tím xào riêng và cải thìa xào dầu hào.
Đến giờ ăn, Thi Phong nếm thử một miếng thịt gà trầm trồ:
"Mẹ, hôm nay tay nghề nấu ăn của tiến bộ hẳn! Món ngon quá!"
Thịt gà hầm mềm nhừ, chỉ cần cắn nhẹ là thịt và xương tự tách rời. Canh gà thì trong veo, thơm ngọt, hề chút mùi tanh nào.
Giả Thiến cũng cảm thấy kỳ lạ, lẩm bẩm:
"Có lẽ do đồ Oanh Oanh mua tươi quá. Lúc mở túi , rau củ còn mọng nước, tôm sông thì nhảy tanh tách."
Ông bà Thi gật gù khen ngợi ngớt, ai cũng ăn ngon miệng.
Sau bữa tối, Thi Phong về phòng, kéo Oanh Oanh chơi hai ván game. Cả hai mở kênh thoại, giọng mềm mại của cô bé vang lên trong tai :
"Anh Phong, nghỉ sớm nhé. Dạo em bận khắc bùa ngọc cho , khắc xong sẽ mang đến. Đeo bên là , thể trừ yêu diệt ma, ma quỷ sẽ dám đến gần."
Thi Phong nhíu mày, cẩn thận hỏi:
"Em gái, em thực sự hiểu về mấy chuyện ?"
Oanh Oanh đáp nhẹ nhàng:
"Thật sự hiểu. Còn nữa, đừng cá cược về tháp Long Tuyền nữa. Bên nơi đó thực sự đại hung, bây giờ em thể giải quyết thứ đó, cho nên đừng tự chuốc lấy họa ."
Thi Phong liền tò mò:
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/343.html.]
"Bên công trường đó thực sự thứ gì ? Có là rồng ?"
Oanh Oanh chậm rãi :
"Không rõ lắm, bây giờ tu vi của em vẫn đủ để thấu. chắc chắn là một thứ nguy hiểm, nhất là đừng đến đó."
Thi Phong lười quan tâm đến mấy thứ tà môn tà đạo, chỉ hừ một tiếng:
"Biết , . Vốn dĩ cũng chẳng hứng thú với mấy chỗ đó, nếu vì tiền thì ai đến chứ? Giờ tiền , em gái gì, cứ !"
Oanh Oanh bật , lắc đầu:
"Không cần , giữ tiền mà dùng . Chơi xong ván thì nghỉ sớm , ngày mai còn học nữa đấy."
Thi Phong suy nghĩ một lúc, định tự chọn quà tặng cho em gái, nhưng chợt nhớ điều gì đó, bèn hỏi:
"Em gái, hôm nay em mua đồ ăn ở ? Ngon quá trời! Sau để thường xuyên đến mua."
Oanh Oanh :
"Mua đại ngoài chợ thôi. Nếu thích ăn, mấy ngày nữa em mang đến cho một đống luôn."
Đồ ăn trong động phủ của cô nhiều đến mức ăn hết, cứ mang sang cho mợ nhiều hơn một chút.
Thi Phong cũng khách sáo:
"Được đó, mang nhiều !"
Sau khi chơi xong một ván game, hai em tắt máy ngủ.