Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dư Hồng Vân nhíu mày hỏi: "Viên Thành Quân? Người đang dự án hợp tác với ?"
Trần Nghĩa Xương gật đầu. Ông và Viên Thành Quân đều là doanh nhân khá tiếng ở thành phố Ninh Bắc, nhưng đây chỉ tình cờ gặp trong một vài bữa tiệc rượu thương mại, thực sự quen . Mãi gần đây, vì một dự án hợp tác cần đàm phán, hai mới tiếp xúc nhiều hơn.
Oanh Oanh nhướng mày, ngờ Viên Thành Quân quen với Trần Nghĩa Xương.
Trần Nghĩa Xương chút lo lắng, vội lấy điện thoại gọi. Chỉ vài giây , đầu dây bên bắt máy. Ông trầm giọng hỏi: "Ông Viên, ông chứ? thấy bản tin xe của ông gặp tai nạn..."
Viên Thành Quân sảng khoái: "Ông Trần , đừng lo, ."
Trần Nghĩa Xương cau mày, giọng đầy nghi hoặc: "Thật sự chứ? Ông đến bệnh viện kiểm tra ?"
"Yên tâm, mà. còn việc , chuyện nhé." Viên Thành Quân ha ha, thêm gì, qua loa vài câu cúp máy.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/65.html.]
Trần Nghĩa Xương vẫn cầm điện thoại tay, sắc mặt phần ngưng trọng. Những chuyện xảy gần đây khiến ông cảm thấy khó hiểu, thậm chí đảo lộn cả suy nghĩ vốn của .
Oanh Oanh chẳng bận tâm đến việc , ăn xong liền lên lầu.
Trong trận pháp, đứa trẻ sơ sinh vẫn ngoan ngoãn yên.
Cùng lúc đó, Trần Linh Bảo ăn tối xong thì kéo Dư Hồng Vân lên phòng, giọng đầy lo lắng: "Mẹ, nếu Oanh Oanh đồng ý đổi thận cho con thì ? Bác sĩ con cần thận càng sớm càng , thể trì hoãn nữa." Cô thực sự bắt đầu thấy sợ hãi.
Dư Hồng Vân vỗ nhẹ lên tay con gái, trấn an: "Đừng lo Linh Bảo. Em ba con chỉ đang giận vì đây các con bắt nạt nó thôi. Từ giờ con hãy hòa thuận với em, đối xử với nó. Mẹ tin rằng con bé mềm lòng, chỉ cần con chân thành, nó sẽ đồng ý thôi."
là , ngay cả Dư Hồng Vân cũng dám chắc. Sáng nay, khi Oanh Oanh hỏi bà bằng giọng điệu đầy mỉa mai, bà cảm thấy bất an.
Suy nghĩ một lát, sắc mặt bà dần trở nên lạnh lùng. Nếu Trần Linh Oanh vẫn chịu đồng ý… thì đừng trách bà nhẫn tâm. Con bé đó vốn dĩ sinh là để cứu Linh Bảo.
Trần Linh Bảo , trong lòng bỗng dâng lên chút áy náy. Nghĩ , đây đối xử với Oanh Oanh quả thật quá đáng. Cô sang hộp trang sức của , chợt nhớ Oanh Oanh chẳng mấy món đồ trang sức đẽ gì. Nghĩ , cô ôm lấy hộp trang sức, quyết định mang đến tặng cho em gái để lấy lòng.