Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học - 679

Cập nhật lúc: 2025-03-11 12:07:00
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi cái tát đều đanh gọn, vang dội trong màn đêm tĩnh lặng.

Khi hả giận, Hồng Mị đột nhiên biến mất.

Khổng Nhược sợ đến mức cả cứng ngắc, hồi lâu mới dám mở mắt xung quanh.

Thấy bóng dáng Hồng Mị còn, cô mới run rẩy thở phào, nhưng ngay đó bật nức nở, cuộn tròn trong chăn dám nhúc nhích.

Tối hôm đó, Cổ Dã cùng đám bạn uống rượu.

từ lúc nâng ly đầu tiên, cảm thấy .

Cổ và vai nặng trĩu, giống như thứ gì đó đang đè lên.

uống khá nhiều, nhưng cơn khó chịu chẳng những giảm mà còn nặng hơn.

Cuối cùng, đến mười giờ, đành đặt ly xuống, với một tiếng rời .

Biệt thự của Cổ Dã trong khu vực cao cấp ở Bắc Kinh.

Bình thường, ít khi ngủ ở chỗ khác, chỉ ở đây một .

Về đến nhà, Cổ Dã lập tức tắm nước nóng, mong rằng cơn nhức mỏi thể thuyên giảm.

tắm xong, vẫn cảm thấy cơ thể nặng nề, đầu óc choáng váng, chịu nổi nữa bèn leo lên giường ngủ sớm.

Giấc ngủ hề yên .

Giữa đêm, trong cơn mơ hồ, thấy tiếng khúc khích của trẻ con.

Những tiếng nhỏ xíu, non nớt văng vẳng bên tai:

"Ba ba…"

"Ba ba ơi…"

Cổ Dã xoay , lầm bầm một câu tiếp tục ngủ.

Cho đến khi…

Một cơn khó thở đột ngột ập tới.

Cảm giác nghẹt thở khiến giật tỉnh .

Đầu óc cuồng, lồng n.g.ự.c nặng như đeo đá.

Cổ Dã nhíu mày, định đưa tay xoa ngực, nhưng khi cúi đầu, suýt nữa thì hét toáng lên.

Trên hai đứa trẻ.

Chúng đang bò n.g.ự.c , khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt to tròn đen nhánh chăm chú.

Hắn chỉ kịp thét lên một tiếng, cả vùng mạnh , lăn từ giường xuống đất.

"Rầm!"

Cú ngã đau điếng khiến tỉnh táo hơn, mà ngược , nỗi sợ hãi càng lan rộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/679.html.]

Không màng đau đớn, Cổ Dã run rẩy với tay bật đèn.

"Xoạch!"

Hệ thống thông minh lập tức theo mệnh lệnh, bộ đèn trong phòng đều sáng trưng.

Hai đứa trẻ biến mất.

Không gian im lặng đến đáng sợ.

Chỉ chiếc giường vẫn còn in vết lõm, chứng tỏ rằng hề mơ.

Hơi thở dồn dập, mồ hôi lạnh chảy dài trán.

Mộng Vân Thường

Cổ Dã dậy, hai chân như nhũn , lảo đảo phòng tắm.

Vòi nước bật lên, dòng nước lạnh lẽo xối thẳng mặt.

Hắn ngẩng đầu, trong gương.

Sắc mặt tái nhợt.

Hốc mắt trũng sâu, trán vẫn còn đọng những giọt mồ hôi lạnh.

Hắn điên.

Càng đang mơ.

Thứ thấy… thật sự tồn tại.

kịp suy nghĩ thêm, một giọng vang lên bên tai .

Giọng của một phụ nữ.

"Cổ Dã… trả mạng cho !"

"Ầm!"

Cổ Dã đập mạnh bồn rửa, vội vàng đầu .

Ngay đầu giường của , một bóng dáng đẫm m.á.u đang đó.

Là Hồng Mị.

còn là nữ minh tinh thanh thuần xinh năm nào nữa.

Khuôn mặt biến dạng, làn da trắng bệch loang lổ máu, đôi mắt tràn đầy oán độc.

Cổ Dã há miệng, nhưng cổ họng khô khốc phát âm thanh nào.

Mãi đến khi Hồng Mị tiến về phía , bàn tay lạnh buốt siết chặt mắt cá chân , mới hét lên thất thanh.

"Đừng… Đừng mà…!"

vô ích.

Bàn tay mạnh đến đáng sợ, kéo ngã nhào xuống sàn.

Loading...