Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt Cổ, bà thực sự hề cảm thấy con trai gì sai.
Tất cả đều là do những phụ nữ tự nguyện!
Bà nghẹn ngào, cố biện hộ:
"Hơn nữa, con ma nữ tự sát, cũng con trai ép buộc cô ! Là do con nhỏ tên Đặng Đề , tất cả chuyện đều do cô ! Liên quan gì đến Tiểu Dã nhà chứ? Nếu tù, thì cũng là cô !
Hơn nữa... con trai xin mà..."
"Câm miệng!"
Cổ Nguyên Cửu giận dữ quát lớn, ánh mắt sắc bén quét qua, như ngăn bà khi những lời thể cứu vãn.
Lúc mà còn dám nhắc đến Đặng Đề?
Bà , chỉ một câu đó thôi cũng đủ để đắc tội với Thi Oanh Oanh ?
Bầu khí trong phòng khách nhà họ Thẩm nặng nề đến cực điểm.
Cha Cổ và Cổ Hinh đều im lặng.
Họ hiểu rõ, lời của Oanh Oanh tuyệt đối là dọa nạt. Cô thực sự Cổ Dã tù.
nếu nhà họ Cổ đồng ý, chẳng khác nào thừa nhận giải trí Hoa Quý từng dùng những thủ đoạn bẩn thỉu để ép buộc các nữ nghệ sĩ ký hợp đồng. Đến lúc đó, chỉ danh tiếng của Hoa Quý hủy hoại, mà ngay cả nhà họ Cổ cũng thể thoát khỏi cơn sóng dữ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/703.html.]
Chỉ e, thứ sẽ sụp đổ trong nháy mắt.
Oanh Oanh thèm để ý đến Cổ. Cô thản nhiên , giọng điệu vẫn bình tĩnh nhưng từng chữ rơi xuống như búa tạ:
Mộng Vân Thường
"Hai đứa trẻ ma đúng là cốt nhục của Cổ Dã. Chúng vất vả lắm mới cơ hội đầu thai thành , nhưng ngay cả quyền sinh cũng . Người chúng hận nhất chính là .
Cho nên, nếu ai siêu độ cho chúng, chúng sẽ đeo bám Cổ Dã cả đời.
Còn Hồng Mị, cô cũng . Người hại cô một ngày tự thú, cô sẽ theo họ một ngày.
Chúng thuộc âm, thuộc dương. Nếu suốt ngày âm vật đeo bám, hậu quả sẽ , chắc cần , đúng ?
Không quá ba tháng, Cổ Dã sẽ mất mạng."
Cô hề dối.
Oán khí của Hồng Mị và hai đứa trẻ quá sâu, mỗi ngày mỗi đêm đều quấn lấy Cổ Dã. Nếu ai giải quyết, chắc chắn sống qua nổi ba tháng.
Lời thốt , Cổ sụp đổ.
Bà rống lên, bất ngờ quỳ xuống mặt Oanh Oanh, nước mắt giàn giụa, giọng khẩn thiết:
" cầu xin cô... cầu xin cô tha cho Tiểu Dã nhà !
Nó thực sự dám nữa , nó sẽ !
Nếu cô trách, thì trách ! Là dạy dỗ nó , là quá nuông chiều nó!