[ Tinh tế ]Quản lý cửa hàng hoa làm linh thực sống lại. - Chương 354: Chương 354

Cập nhật lúc: 2025-08-20 09:20:22
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làn sóng chỉ trích dấy lên. Odin ở văn phòng Liên bang quân đoàn thì chẳng bận tâm. Hắn gác chân lên bàn, một tay cầm hộp sữa chua, tay bốc bắp rang, nhai phồng má, ăn lẩm bẩm:

“Bổn thượng tướng thèm so đo với các ngươi. Các ngươi chỉ là ghen tỵ thôi.”

Sữa chua, thật tuyệt.

Bắp rang, ngọt giòn hết xảy.

lúc đó, cửa mở.

Kỳ Minh bước , và thấy đối thủ một mất một còn của đang… gác chân, ăn rơi vụn bắp rang khắp má, lưng lòi cả đuôi rồng, đầu mọc sừng, bộ dạng sung sướng đến mất hết hình tượng.

Kỳ Minh im lặng ba giây.

“Mở họp.”

“……”

Odin hóa đá ngay tại chỗ. Hắn vội đặt đồ ăn xuống, lau miệng, nhưng càng lau càng loang trắng sữa chua. Lúng túng quát:

“Nhìn cái gì! Chưa thấy long tộc ăn vặt bao giờ chắc?”

Kỳ Minh thản nhiên:

“À, bắp rang ? Ta ăn từ nửa tháng . Tức phụ , trong nhà còn tám hộp hết.”

Một câu, đánh thẳng tâm lý so bì của Odin. Ý ngầm: *Ngươi ăn đều là đồ thừa của .*

Odin tức đỏ mắt, đuôi dựng :

“Ngươi khoe cái gì chứ? Tám hộp thì ghê gớm lắm ?”

Kỳ Minh nhướng mày:

“Còn mạnh hơn ai đó chỉ một hộp.”

“Ngươi——!!” Odin giận run. “Một hộp cướp suốt hai giờ mới , ý nghĩa khác hẳn tám hộp của ngươi!”

Kỳ Minh nhàn nhạt:

“Nhà còn tám trăm hộp.”

Odin: “……”

Cú chí mạng.

Hắn xụi lơ, ánh mắt đỏ rực thất bại: tám trăm hộp, ngày nào cũng ăn đến phát chán. Mà … chẳng tức phụ.

Kỳ Minh dứt khoát : “Mở họp.”

“Ta !” Odin gầm lên, “Một ngày nào đó sẽ vượt qua ngươi!”

Kỳ Minh , Odin vẫn cắn răng tức tối:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-354-chuong-354.html.]

“Tại sinh thuận buồm xuôi gió, cao cao tại thượng như thế? Đáng giận!”

giọng bình tĩnh vang lên lưng:

“Ngài thật bất công.”

Đó là Cảnh Đèn – một thiếu úy trẻ mới thăng chức, đồng thời là một hồ ly bạc tuấn mỹ.

“Nguyên soái mẫu , khi ngài còn nhỏ, trùng tộc dùng b.o.m hạt nhân g.i.ế.c chết.”

Odin sững , ngẩng đầu.

Cảnh Đèn nheo mắt:

“Nguyên soái từng là kẻ may mắn cao cao tại thượng. Chính vì hiểu chiến tranh tàn nhẫn thế nào, mất mát , nên ngài mới kiên quyết tìm cách chấm dứt nó. Ngài căm hận trùng tộc chẳng kém gì ngài, chỉ là… ngài chọn lấy bạo chế bạo, còn nguyên soái chọn nhổ tận gốc căn nguyên. Ngài là một vị tướng bình tĩnh, đáng kính.”

Odin đồng tử co rút. Đây là đầu quá khứ – một sự thật mà cả Liên bang lẫn chủ tịch quốc hội đều giữ kín.

Cảnh Đèn tiếp:

“Hơn nữa, ngài thăng chức nhanh quá, vấp nhiều phản đối. Năm ngoái, khi hồ sơ thăng thượng tướng phủ quyết, chính nguyên soái đích phê chuẩn, gạt ý kiến, nâng ngài lên chức . Vậy mà ngài chỗ nào cũng chống đối, còn mở tài khoản nhỏ mắng ngài … Thật giống như một đứa trẻ trưởng thành.”

Odin nổi giận: “Ngươi dám nữa?”

Cảnh Đèn lập tức hóa thành ngân hồ, bỏ chạy mất dạng:

“S cấp hồ ly so đo với 2S rồng lửa điên khùng! Ta tìm sư phụ thôi!”

Hai ngày .

Kỳ Minh tìm đến Hoa Nhàn. Công việc bên Liên bang xử lý xong.

“Viện Khoa học báo tin: giống tiểu mạch và lúa nảy mầm, cao chừng một tấc .”

Hoa Nhàn mừng rỡ:

“Thật ! Chứng tỏ chỉ cần nảy mầm, dù rời thế giới thực vật, chúng vẫn sinh trưởng ở nơi khác.”

Kỳ Minh khẽ :

viện Khoa học vẫn nghị viên mắng là vô dụng.”

Hoa Nhàn bình thản:

Meo

“Không thể trách hết họ. Sau , thể tự gieo ươm hạt giống, đưa về Thủ Đô tinh, để họ mở rộng quy mô trồng trọt.”

Thật cũng chỉ thêm một thủ tục mà thôi.

“Chờ Thủ Đô tinh phổ cập diện việc gieo trồng tiểu mạch và lúa, đó mới mở rộng sang các tinh cầu và tinh môn khác, thống nhất cung cấp mạ giống.”

Kỳ Minh gật đầu:

“Ngươi thể lấy thành phố Khâm Sơn căn cứ đào tạo mạ giống tiểu mạch và lúa, vận chuyển đến hệ Sulu. Để bọn họ tiến hành gieo trồng quy mô lớn.”

Loading...