Khi đến nhà ăn 5-1, Tú Nhi vẫn đang tức giận:
“Sao mà là bình dân với đồ ăn bình dân thế ? Nếu mà đăng lên mạng, chắc chửi c.h.ế.t mất. Thật buồn , một đám nghèo mà thái độ như vua chúa!”
Một trai tai cáo tức giận đập tay lên bàn ăn ở bàn 517, quát lớn:
“Người chửi cô cũng đúng thôi! Cô ăn thì thể đừng ăn. Nhà ăn mở tới 10 cái, linh thực nguyên liệu cũng quý, thế mà còn phát miễn phí lúa mạch cho cô, cô còn chê là đồ bình dân? Bình dân thì , bình dân là tội chắc? Cô đừng kiểu đây cao sang mà khinh thường khác!”
Tú Nhi sững , trai tai cáo trai dữ dằn, nhất thời gì.
Lúc , chồng cô thấy rõ mặt , liền tái mặt, bật dậy, cúi thật sâu:
Meo
“Cảnh thiếu gia, ngài ở đây?”
Cảnh gia vốn là một trong những danh gia vọng tộc nổi tiếng nhất ở Thủ đô tinh, thuộc hàng quý tộc cấp cao.
Chàng trai buồn trả lời, chỉ thẳng Tú Nhi và tiếp tục:
“Cô chê trái cây thập cẩm gì? Còn đòi thêm nho? Để cô , Nhàn đại nhân – sư phụ của – còn cho ăn trọn một bàn nho, nguyên soái cũng , cô nghĩ cô là ai?”
Tú Nhi tái mặt. Vốn đang định cãi , nhưng chồng gọi là "Cảnh thiếu gia" thì sợ c.h.ế.t khiếp.
Cảnh thiếu gia chỉ là học trò duy nhất của Nhàn đại nhân – đầu bếp nổi tiếng bậc nhất – mà còn là kế thừa tài nghệ của ông. Trong nhà ông nội là nguyên lão, chị là ảnh hậu. Thân phận khỏi bàn.
Chồng Tú Nhi vội vàng xin :
“Thật xin , là vợ ăn suy nghĩ.”
Cảnh thiếu gia buông tha:
“Nếu cô uống lúa mạch thì để khác uống. Đã thích đồ ăn ở đây thì xin mời ngoài ăn. Đừng ô nhiễm nơi .”
Sự việc đến nước , Tú Nhi và chồng đành cúi đầu xin . Mọi xung quanh xì xào bàn tán.
Tin tức nhanh chóng truyền đến Hoa Nhàn – đang điều hành hệ thống nhà ăn trong công viên chủ đề Hoa Tươi.
Cô chỉ một câu:
“ miễn phí lúa mạch để khách chờ đợi đỡ khát. Vậy mà còn khinh chê là đủ đẳng cấp? Người tiền cũng đặc quyền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-quan-ly-cua-hang-hoa-lam-linh-thuc-song-lai/chuong-452-chuong-452.html.]
Ngay đó, Hoa Nhàn lệnh **ngưng cung cấp miễn phí lúa mạch trong tất cả nhà ăn**, đồng thời phát một thông báo:
> “Thưa quý du khách, nếu quý vị mệt, thể đến 5 trạm nghỉ ở Đông – Tây – Nam – Bắc – Trung để nhận **một ly lúa mạch miễn phí**. Trà do chính Nhàn đại nhân chế biến. Mong mỗi , dù giàu nghèo, đều thể cảm nhận niềm vui tại công viên.”
Trà lúa mạch cực kỳ rẻ – một vại chỉ 500 khắc, giá bán ngoài là 600 đồng, mà pha hai thùng lớn. Hoa Nhàn dứt khoát coi đó là phúc lợi dành cho khách bình dân.
Mọi vui mừng kéo đến 5 trạm nghỉ để xếp hàng nhận miễn phí.
> “Trà ít nhất cũng đáng giá 10 đồng! lúc khát luôn!”
> “Nghe một quý bà chê là sỉ nhục cô kìa.”
> “Ha ha, thế thì để chúng – những ‘ sỉ nhục’ – uống giùm nhé!”
Ai cũng vui vẻ, còn Tú Nhi thì trở thành trò mạng.
Người nhanh chóng tìm đánh giá 1 cô từng để cho công viên và ào ào bình luận chế giễu:
> “Cảm ơn cô nha, quý cô thượng đẳng!”
> “Một ly lộ nguyên hình.”
Quá áp lực, Tú Nhi xoá đánh giá đó. muộn.
Người xếp hàng ngoài nhà ăn tức giận chỉ thẳng mặt:
“Giờ thì tự bộ tới trạm nghỉ để lấy , xếp hàng với bình dân như chúng . Tất cả là tại cô! Một cô tự cao, khổ cả đám!”
Tú Nhi kịp ăn xong hổ bỏ . Chồng cô cũng chẳng buồn đuổi theo, ăn hết phần ăn cho khỏi phí.
---
Sau chuyện đó, Tinh Võng, đăng ảnh các trạm nghỉ miễn phí với dòng:
> “Một ly lúa mạch miễn phí – tặng niềm vui cho cả hành trình.”
Dân mạng ủng hộ rầm rộ. Ai cũng khen công viên chủ đề Hoa Tươi quá tuyệt, chỉ cần mua vé 499 mà tham quan hàng ngàn loại hoa, thêm miễn phí, thật là hạnh phúc!
---