TÌNH YÊU 19 CM - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-21 06:53:15
Lượt xem: 3,468

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

Tim khẽ run.

 

Ngón tay vô thức chạm lên tai, nóng rực.

 

“Em .” — khẽ đáp.

 

“Vậy… bây giờ chúng xem như là đang yêu nhé?”

 

bật nhẹ:

 

“Anh còn em trông thế nào mà, lỡ em thì , chê ?”

 

“Không.” - trả lời dứt khoát.

 

phồng má.

 

Chu Dật cũng từng y hệt câu , lưng c.h.ử.i đến mức ch.ó cũng buồn liếc.

 

Thấy im lặng, Tạ Đàm dịu giọng:

 

“Thẩm Sơ Nghi, giấu em. Thật , gặp em từ lâu .”

 

ngẩn .

 

“Gặp ? Khi nào?”

 

Với vẻ ngoài như thế, thể nào quên nếu từng gặp.

 

Thế mà giờ chẳng nhớ nổi chút gì.

 

còn đang rối trí, thì :

 

“Anh vội xác nhận quan hệ là vì em từng đến Thượng Hải. Anh đoán, em đến đó là để tìm Chu Dật.”

 

càng thêm mơ hồ:

 

cũng em từng đến tìm? Sao ?”

 

Tạ Đàm im lặng mấy giây, giọng khàn thấp:

 

“Vì… đang đăng khắp mạng để tìm em.”

 

Tạ Đàm gửi cho một đường link.

 

nhíu mày mở , hiện lên là một bức ảnh mờ.

 

Trong ảnh, taxi, trán tựa ô kính lạnh, ánh đèn neon đủ màu hắt lên nửa khuôn mặt, toát một nét buồn man mác.

 

Dòng chữ đính kèm thế :

 

“Mười vạn khẩn cấp, tìm online!”

 

“Vị trí: Thượng Hải, tối ngày 7, quán nướng Đông Bắc, gặp một cô gái khiến rung động cực mạnh.”

 

thật sự thích cô đến phát điên, đuổi theo mà kịp. Làm ơn, ai giúp tìm , xin nhận cháu luôn!”

 

Đọc đến dòng cuối, bật phì .

 

Nhìn lịch, còn một tuần nữa là nhập học.

 

Tự dưng thấy… háo hức thật đấy.

 

trở giường, ôm điện thoại ngắm ảnh của Tạ Đàm.

 

Thật , so với chuyện Chu Dật đăng tin tìm khắp mạng, tò mò hơn việc Tạ Đàm rốt cuộc gặp khi nào.

 

Cứ như đoán suy nghĩ của , lên tiếng :

 

“Ba năm , tại hội mô phỏng Liên Hợp Quốc thanh thiếu niên ở Hồng Kông, cũng tham gia. Chúng cách một lối .”

 

ngẩn , vội bật loa to hơn, dán sát điện thoại tai.

 

Thì là ở đó…

 

Xem chúng cũng duyên thật.

 

chỉ tham dự đúng một , “bắt gặp”.

 

Nghĩ đến đây, tim mềm , chăng yêu ngay từ cái đầu tiên?

 

khẽ, tự chìm trong cảm giác ngọt ngào .

 

giọng Tạ Đàm vang lên, nhè nhẹ mà khiến suýt ngã khỏi giường:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-19-cm/chuong-3.html.]

 

“Chắc lúc đó em đói lắm, một ăn liền ba cái bánh dứa.”

 

 

Xin ai đó ơn đem t.h.u.ố.c độc tới tiêm cho !

 

Mấy câu kinh điển kiểu “ em là duyên của , mà nhớ đúng chuyện ăn bao nhiêu cái bánh!

 

Anh còn định tán kiểu gì nữa đây?

 

nghiêm mặt, lạnh giọng hỏi:

 

“Rồi nữa?”

 

Bên , một tiếng nhẹ vang lên, trong đó là cả chút ấm áp thể che giấu:

 

“Lúc má em phồng lên, trông y hệt một con sóc nhỏ xinh xắn.”

 

“Đó là đầu tiên cảm nhận thế nào là rung động.”

 

“hừ” một tiếng, trêu :

 

“Anh chắc em ăn mà đói theo đấy chứ?”

 

Miệng thế thôi, chứ tim đang đập càng lúc càng nhanh.

 

Tạ Đàm :

 

“Hồi đó, định khi buổi họp kết thúc sẽ đến xin liên lạc của em. Ai ngờ bạn kéo , chậm một chút, thì em mất.”

 

“Sau còn gặp em trong mấy mô phỏng nữa. may , vẫn xin WeChat của em. Anh gửi lời mời kết bạn mấy , nhưng em đều từ chối. Lần cuối, em còn nhắn: ‘ thích lạ thêm , đừng phiền nữa.’”

 

“Từ đó, gửi thêm nào.”

 

chớp mắt, thật lòng:

 

“Hồi ba quản chặt lắm, điện thoại do giữ.”

 

Tạ Đàm chỉ “ờ” một tiếng ngắn, nhưng giọng khàn, mang chút tủi :

 

“Hôm Chu Dật đang yêu một cô gái mạng tên Thẩm Sơ Nghi, lập tức nghĩ đến em, nhưng dám tin. Cho đến khi thấy avatar và tên WeChat của em vẫn giống y ba năm , mới chắc chắn đó là em.”

 

Giọng trầm xuống, chậm rãi mà chân thật:

 

“Anh diễn tả thế nào… Anh ghen với Chu Dật, nhưng hai chuyện vui vẻ như thế, thấy mừng cho em.”

 

“Anh mâu thuẫn lắm, hai chia tay, sợ em sẽ buồn.”

 

Giọng đầy cảm xúc, non nớt mà thẳng thắn, như mang theo cơn đau âm ỉ của mối tình đơn phương.

 

Còn chẳng để kịp chìm dòng cảm xúc liềnbẻ lái ngay lập tức:

 

“Thế… nên đó là lý do gửi cho Chu Dật tấm ảnh cây hàng ?”

 

Tạ Đàm sững , lắp bắp:

 

“Nếu em thấy x.úc p.hạ.m thì xin . thể giải thích…”

 

“Chu Dật bảo em đòi xem ảnh kiểu đó của , nhưng giả vờ e dè, chịu gửi. Anh… em của , nên mới gửi ảnh của …”

 

suýt bật thành tiếng.

 

Trời ạ, đúng là cáo đội da cừu!

 

cố nín , chỉ nhẹ giọng :

 

“Công nhận, cái đó… đấy.”

 

Tạ Đàm nghẹn một chút, ngập ngừng đáp:

 

“Cảm… cảm ơn.”

 

Hai ngày , Tạ Đàm kết thúc kỳ nghỉ hè, trở trường học.

 

chính thức gặp mặt, nhưng điều đó chẳng ngăn chúng dính với từng giờ.

 

Đêm nào cũng , hai đứa đều gọi điện ngủ, tiếng thở của mà chìm giấc mơ.

 

Chu Dật tin thì sững sờ.

 

Trong ấn tượng của , Tạ Đàm là kiểu như bông hoa đỉnh núi lạnh lùng, kiệm lời, xa cách, gần như giao tiếp với ai.

 

Suốt cả năm ở cùng phòng, việc duy nhất Tạ Đàm chủ động với là… gửi cho bức ảnh .

 

 

Loading...