Chương 5
“Không .” — Tạ Đàm lạnh giọng: “Đây là bạn gái .”
Chu Dật nhạt, c.h.ử.i khẽ:
“Được , , còn định tranh với chắc.”
“Thấy gái là quên bạn bè, liền ?”
Miệng thì , nhưng ánh mắt vẫn dính chặt .
“Còn cái gì, nhanh.” - Tạ Đàm , giọng lạnh đến mức khiến khí cũng ngưng .
Chu Dật bực bội nghĩ thầm:
“Con nó, như ch.ó giữ xương .”
Bị đối xử lạnh nhạt mấy , cũng hậm hực lắm.
khi liếc , thấy đôi chân dài trắng nõn của , vẫn khỏi ngẩn .
Chậc… dáng thật.
Chỉ là mặt mũi thế nào thôi.
Dù thì dù đến mấy, cũng chẳng thể hơn con gái .
Nghĩ thế, Chu Dật mới thấy lòng nhẹ đôi chút.
Hắn hừ khẽ, cuối cùng bỏ , thêm câu nào.
Vì mai mới là ngày nhập học chính thức, tối nay chỉ thể tạm ở khách sạn gần trường.
Khu vực quanh trường khách sạn nào sang trọng, nhưng ít cũng sạch sẽ và đủ yên tĩnh.
Khi thủ tục, Tạ Đàm cạnh .
Lễ tân hai đứa, hiểu lầm ngay:
“Thưa , phiền đưa chứng minh nhân dân để ghi thông tin ạ.”
vội xua tay:
“Anh ở cùng, chỉ ghi tên thôi.”
Cô lễ tân liếc , liếc , mập mờ:
“Vâng, hiểu .”
Tạ Đàm và , ánh mắt giao đúng một giây cả hai cùng né .
Khụ.
Không hiểu , bầu khí khiến cảm thấy… nếu gì đó, thì đúng là uổng công hiểu lầm.
lắc đầu thật mạnh, ép những suy nghĩ kỳ quái khỏi đầu, để mặc dắt tay lên phòng.
Vừa trong, Tạ Đàm lập tức kiểm tra khắp nơi xem camera ẩn .
Sau khi chắc chắn an , lấy bộ ga gối dùng một để mới.
một bên, … ngắm.
Nét nghiêng của thật hảo sống mũi cao, gò má sắc, đường cằm thẳng tắp.
Trong đầu thoáng nghĩ linh tinh: Không lẽ xử lý d.a.o kéo? Cằm là kéo da ? Sao chẳng thấy vết sẹo nào hết?
thầm cảm thán: thế gian thật sự trai đến mức chân thật, mà còn là bạn trai của .
đúng là… hưởng mà.
Đang mải ngắm, bỗng đầu .
bắt quả tang đang “ngắm trai”, giật đến lúng túng:
“Sao… thế?”
Tạ Đàm chằm chằm , ánh mắt chút ngập ngừng, như thôi.
giường, , não lập tức chuyển hướng về màu vàng sáng rực.
Mặt nóng bừng, khẽ hỏi:
“Anh… chuyện ?”
Anh liếc , khẽ đáp:
“Ừ.”
Sau đó, thu dọn ga giường, bước đến gần, móc ngón út của bằng ngón út của .
Tim lập tức vọt lên đến cổ họng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-19-cm/chuong-5.html.]
Đây là… dấu hiệu ?
Là thật ?!
Sắp tới ư?!
Khi Tạ Đàm cúi xuống gần hơn, tim mất kiểm soát , nhịp thở cũng rối loạn theo.
Không khí giữa hai trở nên mập mờ và nóng rực.
Ánh mắt đượm tình, khẽ mở miệng:
“Nếu Chu Dật em chính là mà đang tìm, theo đuổi em, liệu em bỏ ?”
chớp mắt…
Ủa, hết hồn, hóa ấp úng nãy giờ chỉ để mỗi cái thôi ?
Không trách ở sân bay cứ ôm chặt cứng, hóa là sợ thích tên tra nam .
Thật sự, cảm giác … giống hệt như đang bàn tiệc đầy món ngon, mà đối diện hỏi:
“Em đường ăn… cục phân ?”
Xin , tụt mood tập.
thở dài.
Tạ Đàm tưởng đoán trúng, vội ôm chặt lấy :
“Vợ ơi, em thấy của hết , em xem trọn , em chịu trách nhiệm với đấy.”
Làn nóng nơi cổ khiến rùng , giọng khàn khàn, run nhẹ.
bật , hai tay khẽ vuốt dọc lưng :
“Yên tâm , em bao nuôi… , em chịu trách nhiệm mà.”
“Thật ?” — buông , hai tay nâng mặt , mắt đen láy chăm chú.
“Thật.” — , ánh cong cong.
Anh cuối cùng cũng thở phào, trán chạm trán, mũi khẽ cọ , dịu dàng :
“Em đói ? Anh đưa em ăn nhé.”
kịp trả lời, chuông cửa vang lên.
mỉm :
“Không cần, em gọi đồ ăn , đúng lúc giao tới.”
kéo cửa:
“Em đặt món đặc sản ở đây, cả thịt cừu rang mè thích nữa, với cả…”
Cửa mở, những lời còn nghẹn ngay trong cổ họng.
Chu Dật đó, thở dốc, ánh mắt rực cháy và bám chặt lấy như thiêu trụi:
“Em chính là Thẩm Sơ Nghi! Là em!”
“Anh tìm thấy em !”
Hắn nụ méo mó, gần như mất kiểm soát.
Rồi ánh mắt chuyển sang lạnh ngắt khi thấy đang lưng là Tạ Đàm.
…
Chu Dật chống tay lên cửa, ánh mắt như d.a.o rạch thẳng Tạ Đàm:
“Thẩm Sơ Nghi là của , cô ”
“Chu Dật!” — Tạ Đàm cắt ngang, giọng cao hơn hẳn, khóe môi khẽ nhếch, ánh mắt lạnh lùng:
“Giữa ban ngày mà còn mấy lời hoang tưởng ?”
“Sơ Nghi là bạn gái của , còn do chính là giới thiệu đấy. Quên ?”
Chu Dật siết chặt nắm đấm, nghiến răng:
“Lúc đó cô chính là…”
Hắn nghẹn , hít sâu, đột nhiên gào lên:
“Tạ Đàm, tao coi mày là em, còn mày coi tao là cái gì hả? Mày rõ tao tìm suốt bấy lâu chính là cô , mà vẫn im lặng! Nếu trong lớp thấy hai đứa mày khách sạn, thì mày còn định giấu tao đến bao giờ?!”
Chu Dật càng càng kích động.
Hắn rút hộp t.h.u.ố.c trong túi , dằn xuống khi thấy ở đó.
“Thôi, tao nhiều. Trả Sơ Nghi cho tao, tao coi như chuyện gì.”