"Cảm ơn em."
"À, còn nữa.", Đường Kỳ chỉ sang chỗ tổng giám đốc Ôn đang bí xị, "Hình như sắp điên lên ."
Nghê Hạ bất đắc dĩ liếc Ôn Đạc một cái, "Kệ ."
Nghê Hạ xong liền lướt qua Ôn Đạc để uống nước. Ôn Đạc vốn cho rằng Nghê Hạ sẽ đến chỗ , còn chuẩn xong một màn lãm nũng nữa, thể tưởng tượng nổi là cô còn chẳng thèm để ý đến . Ôn Đạc trừng trừng theo bóng cô, mười giây , rốt cuộc nhịn nữa đuổi theo.
"Nghê Hạ..."
"Ừ."
"Nghê Hạ."
"Nói."
Ôn Đạc bối rối ngoảnh mặt , "Lần thể đừng diễn những cảnh như thế ?"
Nghê Hạ , " là diễn viên, trong trường hợp bình thường, đạo diễn bảo diễn thế nào thì diễn như thế ."
"Thế nếu cô diễn cũng đừng diễn với Hoắc Thiệu Hàng nữa!"
"Tại ?"
"Tại đắn với cô , ai mà tranh thủ sàm sỡ cô ."
Nghê Hạ nghẹn họng, suýt chút nữa phun nước , "Tổng giám đốc Ôn, chúng đều là diễn viên chuyên nghiệp."
"Đề phòng thừa!"
Nghê Hạ cạn lời , "... còn chuẩn cho cảnh tiếp theo, nữa."
"Nghê Hạ.", Ôn Đạc ấm ức Nghê Hạ bỏ .
Đường Kỳ chứng kiến hết. Là một rõ sự tình, từ trong ngoài cô nàng đều thông cảm với Ôn Đạc. Nếu một ngày tổng giám đốc Ôn Nghê Hạ và Hoắc yêu từ lâu , liệu lên cơn trụy tim nhỉ?
Tiên hiệp kỳ duyên – Kiếp huyền cơ hai tuần, trong hai tuần , bất kể mưa gió thế nào Ôn Đạc cũng xuất hiện ở phim trường. Tâm tư của , đều . Nghê Hạ cũng chẳng , mấy , cô là cô sẽ đón nhận , nhưng cứ cố tình hết hy vọng, cô thật sự bái phục nội tâm kiên cường đó của .
Hôm nay là thứ Bảy, Ôn Đạc cho trợ lý xách mấy túi đồ ăn đến. Cậu ngay xuống cạnh Nghê Hạ, ngó xung quanh, "Hoắc Thiệu Hàng ở đây ?"
Cậu mặc âu phục, chắc là mới từ công ty đến, đem so bộ dạng với cái vẻ mặt ngốc nghếch của , Nghê Hạ tài nào thấy phù hợp nổi.
"Ừ, mới ngoài."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-110.html.]
"Vậy là , bớt cho phiền lòng. Nào, Nghê Hạ, ăn gì nào, chắc là đói lắm ?", Ôn Đạc hớn ha hớn hở, Hoắc Thiệu Hàng mặt là nhất. Cái gã tổn thương nhưng mặt cứ tỉnh queo , mạng còn khen là cái gì mà ôn nhuận như ngọc, chắc chắn là một đám đui chột.
Nghê Hạ cũng Ôn Đạc kiêng dè Hoắc Thiệu Hàng. Nói đến chuyện , cô cảm thấy buồn . Hoắc Thiệu Hàng cũng mắt Ôn Đạc, cho nên khi cơ hội là sẽ đ.â.m chọc đôi ba câu. Dựa sức của Ôn Đạc thì đấu thế nào với Hoắc Thiệu Hàng, thế nên thường xuyên á khẩu nổi.
"Tổng giám đốc Ôn, cũng đói, ăn ?", Đường Kỳ thò mặt .
Tâm trạng Ôn Đạc đang , mua nhiều nên đáp luôn, "Ăn , ăn , đừng ăn món đặc biệt mua cho Nghê Hạ là ."
"Được .", Đường Kỳ ăn mấy thứ , là món ngon.
Ăn xong, Đường Kỳ sán hỏi, "Chị Nghê Hạ, chị Dương Văn đúng ?"
"Dương Văn á? Chuyện gì?"
"Từ khi diễn Mân Phi truyện, công việc của cô suôn sẻ, cũng nhận nhiều kịch bản , theo lý mà thì lên như diều gặp gió, nhưng em , dạo gần đây cô đang công ty đóng băng."
Nghê Hạ bất ngờ, "Sao em ?"
"Em một đứa bạn cùng công ty với cô , mấy tin đều là nó cho em , ừm... Còn một chuyện nữa, em cũng thật nữa, chị thôi nhé."
"Ừ."
"Là về chị đấy. Đợt chị trộm đang... cãi với cô Khâu còn gì, bạn em bảo, hình như là Dương Văn đấy, vì cô nên phận của chị mới lộ ."
"Hả?", Nghê Hạ nhướng mày, "Chuyện chị ."
"Hình như ai đấy điều tra là cô thì . Haiz, nếu là thật thì cô đáng đời lắm, ai bảo vô đạo đức như thế."
" là vô đạo đức! Dương Văn đúng ? cũng xử lý cô mới !", Ôn Đạc một cách nghiêm túc. Mọi tin tức của Nghê Hạ đây đều , còn nhớ lúc xem clip , nỗi ấm ức của Nghê Hạ, bất bình. Rõ ràng là con gái mà là kẻ thứ ba! là sỉ nhục Nghê Hạ của mà!
Nghê Hạ im lặng, chuyện quả thật thể là do Dương Văn , cô vẫn luôn khó chịu với cô, bôi nhọ cô là chuyện bình thường, chỉ là ngờ cô thành giúp cô một phen.
Có điều, điều tra chuyện là ai? Có thể là Hạ Tông Nguyên, cũng thể là Khâu Anh Tử, hoặc là, Hoắc Thiệu Hàng?
Thôi, hỏi là xong, nếu là thật, thì trận xử lý mà với cô, xem như việc mà đòi tính công .
Nghê Hạ cong khóe môi, cô dậy.
"Này Nghê Hạ, cô ăn ?"
"Đột nhiên việc, lát nữa về.", Nghê Hạ xua tay rời .
Vừa hình như Hoắc Thiệu Hàng về phòng nghỉ lấy kịch bản, Nghê Hạ nghĩ bèn men theo con đường nhỏ về phía đó. Thời gian , tất cả đều ở trường chờ đến cảnh, thế nên bên yên tĩnh hẳn. Nghê Hạ đến cạnh cửa, đột nhiên thấy hai bóng dáng quen thuộc, cô bất giác dừng bước, ánh mắt sững .