Tình Yêu Chỉ Mỗi Em - Chương 161: Ngoại truyện 9 (END)

Cập nhật lúc: 2024-10-10 14:02:43
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Dĩ San trừng mắt , "Hả? Anh gì đấy? Em thấy ~~"

 

Dứt lời, Hạ Dĩ San hớn hở đăng Weibo, bài đăng lên thì nhiều bình luận.

 

"Đây là hai chị em cùng soạn tình tiết ngược đãi hội FA ?"

 

"Không thể tưởng tượng nổi, tài tử lạnh lùng mà còn thể bếp cơ đấy. Quả nhiên, tình yêu thể khiến đổi ba trăm sáu mươi độ..."

 

Hạ Dĩ San chằm chằm, đó hai mắt liền sáng lên, "Muốn em ăn cũng thôi, hôn em một cái , hôn một cái em ăn một miếng."

 

Nam Dịch, "... Em biến thái thật đấy."

 

"Thủ đoạn biến thái chỉ dùng với thôi đấy.", Hạ Dĩ San hừ hừ, "Được hả?", xong, cô nàng liền chu môi lên với .

 

Nam Dịch mất tự nhiên ngoảnh đầu , hai tai đỏ ửng lên.

 

Hạ Dĩ San thấy gì liền hậm hực , "Ngày nào em cũng luyện thanh, cả ngày bận tối mặt tối mũi, em tụt mất hai cân rưỡi đấy. Em đáng thương quá, giờ đến thịt còn nuốt trôi. Anh em tăng cân chỉ là lừa em thôi, ước em sút thêm vài cân nữa chứ gì?"

 

Lời của Hạ Dĩ San vốn cực kỳ xàm, nhưng thông minh như Nam Dịch vẫn cứ theo, cô với vẻ lo lắng, "Gầy quá ."

 

"Phí lời, em .", Hạ Dĩ San giữ chặt cánh tay , tựa đầu vai bằng vẻ tội nghiệp, "Thế nên là, bây giờ em cần cổ vũ, hôn em một cái thì em mới ăn thịt ."

 

Nam Dịch, "..."

 

Nam Dịch đành cúi đầu hôn một cái lên môi cô. Hạ Dĩ San đạt mục đích liền tươi rói, cầm đũa lên gắp thịt ăn, "Ừm, ngon, sắc bồi mỹ thực, tuyệt."

 

Nam Dịch lắc đầu, liếc cô một cái, đáy mắt thoáng hiện ý .

 

...

 

"Người đạt giải ca sĩ xuất sắc nhất là... Hạ Dĩ San! Xin chúc mừng!", tiếng vỗ tay vang lên, ánh mắt chăm chú của hàng vạn , Hạ Dĩ San tao nhã bước lên đài nhận thưởng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-161-ngoai-truyen-9-end.html.]

"Cảm ơn ! Hôm nay, thể đạt giải thưởng , thật sự vô cùng hạnh phúc. Ở đây, gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến một , cảm ơn cho em cái gì mới là thích hợp với em nhất, cảm ơn cho em tìm sự tự tin của chính ... Nam Dịch, cảm ơn ..."

 

Lúc , trong phòng khách tại nhà Nam Dịch, Hạ Dĩ San đang gối đầu lên đùi , hai chân gác lên thành sô pha, hết sức chăm chú theo dõi chương trình chiếu lễ trao giải ngày hôm qua.

 

"Nho.", Hạ Dĩ San .

 

Nam Dịch một tay cầm điện thoại giải quyết công việc, thế liền giơ tay lấy một quả nho đút miệng cô.

 

Hạ Dĩ San thỏa mãn nhâm nhi, đó ngước mắt lên , "Nam Dịch, mấy lời phát biểu lúc nhận thưởng của em thấy cảm động ?"

 

Nam Dịch cô từ cao xuống, "Khoa trương."

 

"Sao khoa trương, lời em đều là thật lòng đấy."

 

Nam Dịch , "Em nhận giải thưởng là do em tự cố gắng, nhắc đến gì."

 

"Vốn dĩ là nhờ em mới hôm nay mà.", Hạ Dĩ San hì hì ôm lấy thắt lưng , rụi rụi đầu trong lòng , "Dù thì em cũng mặc kệ, em sẽ thổ lộ hết mặt , để cho em thích nhiều thế nào."

 

Nam Dịch sửng sốt, tim thắt vì lời cô . Anh đưa tay vuốt ve mặt cô, trầm giọng , "Em thật sự, thích thế cơ ?"

 

Hạ Dĩ San thu nụ , cô dậy, , "Là em thật sự yêu."

 

"Nam Dịch, thế còn , cho đến bây giờ, em quấn lấy như thế, là một em thôi đúng ?"

 

Hiếm lúc cô chuyện nghiêm túc, ánh mắt Nam Dịch thẫm , lẳng lặng cô, đó nâng tay đặt gáy cô, một lúc lâu mới thong thả , "Đồ ngốc, là cả hai bên chứ."

 

Sau đó, dùng sức kéo cô gần hôn lên môi cô.

 

Em thật sự yêu, chẳng lẽ ? Nếu , em cho là em thể ở nhà lóc om sòm lâu thế ư?

 

 

Chính thức kết thúc dự án "Dịu dàng dành riêng em". Cảm ơn trong thời gian qua luôn ủng hộ, yêu quý và cổ vũ , dù lúc bỏ bê cả tuần đăng chương nào. Mình đang tham khảo vài truyện, hi vọng sẽ sớm bắt đầu một dự án mới trong thời gian sớm. Thân ái!

Loading...