Dưới ánh đèn lam nhạt, làn da của cô trông vẫn trắng nõn nà, mắt mũi như họa, khóe miệng ẩn hiện ý , vì đang hỏi nên cô nghiêng đầu, dáng vẻ vô cùng quyến rũ.
Đột nhiên Lâm Ngộ Thành nên thế nào, lúc , mời cô một điệu nhảy hơn.
Như , bèn giơ một tay , "Nghê Hạ, thể mời cô một điệu nhảy ?"
Nụ của Nghê Hạ cứng , cô cúi đầu bàn tay , " khiêu vũ."
"Không , dạy cô.", Lâm Ngộ Thành cô, trong mắt là vẻ mong đợi mà chính bản cũng ý thức .
Nghê Hạ mím môi, từ chối thì hổ. Nghĩ , cùng lắm chỉ là một điệu nhảy thôi, chẳng gì cả, tuy quan hệ giữa hai hiện giờ trong mắt là vô cùng tự nhiên.
Cô im một lúc, đó chậm rãi nâng tay lên. lúc tay cô sắp đặt tay tay Lâm Ngộ Thành, thì một bàn tay khác nắm trọn lấy bàn tay cô.
Nghê Hạ và Lâm Ngộ Thành đồng thời sang .
"Anh..."
"Nghê Hạ cô nương, em quên mất tối nay mời em bạn gái ?", Hoắc Thiệu Hàng khẽ kéo cô về phía , nụ mặt hề nhạt , nhưng Nghê Hạ cảm thấy sờ sợ.
"À... quên mà.", Nghê Hạ cảm nhận lực từ bàn tay , tránh nhưng Hoắc Thiệu Hàng hề cho cô cơ hội.
"Không quên thì , giờ thể khiêu vũ cùng ?"
Nghê Hạ chớp chớp mắt, phần khó xử mà về phía Lâm Ngộ Thành, "Chuyện ..."
Đôi mắt Lâm Ngộ Thành thoáng tối , nhưng lúc Hoắc Thiệu Hàng, ánh mắt vẫn bình tĩnh. Anh xem như là hậu bối của Hoắc Thiệu Hàng, như ngày thường, sẽ tỏ vẻ lễ phép, kính trọng, nhưng lúc , mà một lời nào.
Hoắc Thiệu Hàng cũng , khóe miệng cong lên, như thể hiểu ánh mắt của , "Xin , đưa Nghê Hạ ."
Nói xong, mặc kệ phản ứng của Lâm Ngộ Thành, dắt tay Nghê Hạ chính giữa đại sảnh.
Lâm Ngộ Thành theo bóng lưng của Nghê Hạ một lúc lâu. Anh hề bỏ qua ánh mắt tưởng như bình tĩnh mà e lệ của cô. Cô đổi nhiều, mặt luôn tỏ vẻ ung dung, điềm đạm, nhưng mặt Hoắc Thiệu Hàng, dường như cô giống như thế.
Đột nhiên Lâm Ngộ Thành nhớ đến lời định với cô khi nãy. Có lẽ, cần thiết nữa .
Nghê Hạ, nếu mạng nửa thật nửa giả, em tái hợp, mà là theo đuổi em, em trở về bên cạnh ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-chi-moi-em/chuong-45.html.]
Bản Hoắc Thiệu Hàng là một điểm thu hút sự chú ý , giờ dắt tay một mĩ nhân sàn cùng khiêu vũ, thế nên ánh mắt của gần như đều đổ dồn hai .
Quý Thư Bạch cách đó xa đang theo dõi một cách hết sức vui vẻ. Anh lôi di động , thảnh thơi chụp ảnh cho hai , đó gửi cho cả Giang Thần thưởng thức. Mà đám nữ mặt ở đó, đều Nghê Hạ bằng ánh mắt hâm mộ xen lẫn ghen tỵ...
Một tay Hoắc Thiệu Hàng nắm bàn tay cô, một tay khác thì đặt eo cô. Dưới ánh đèn lay động, cô ngẩng đầu , trong mắt lấp lánh muôn vì , rời mắt nổi.
"Sao trở nhanh ?", hai cách gần, thậm chí Nghê Hạ còn thể cảm nhận thở của , trong bầu khí mờ ám như , Nghê Hạ đành rặn một câu.
" trở , chẳng em sẽ khiêu vũ cùng khác ?", Hoắc Thiệu Hàng khẽ .
Nghê Hạ nghẹn họng, "À..."
Cô gì, vì thế dứt khoát cụp mắt xuống, mắt Hoắc Thiệu Hàng nữa. Tối nay cô một đôi giày cao 12cm, cho dáng đến gần 1m80, nhưng cô vẫn thấp hơn một chút, vì thế khi cụp mắt, cô thấy đôi môi của Hoắc Thiệu Hàng.
Nghê Hạ thoáng sửng sốt, đột nhiên cô nhớ tới đêm hôm đó. Rõ ràng là say đến mức ý thức mơ hồ, mà xúc cảm đó khắc sâu trong đầu đến thế. Cô đỏ mặt, hoảng loạn rời tầm mắt .
Hoắc Thiệu Hàng thu hết vẻ mặt của cô đáy mắt, ý càng đậm thêm.
"Đột nhiên cảm thấy, đây đưa một quyết định sai lầm."
"Gì cơ ạ?"
"Trước đây Phạm Khuê Ân mời vai nam chính cho Đế Hoàng Huyết.", Hoắc Thiệu Hàng nhẹ nhàng .
Nghê Hạ sửng sốt, "Thế là Trâu Phương Diệc?..."
"Vì từ chối.", Hoắc Thiệu Hàng dẫn cô xoay tròn một vòng, "Thế mới quyết định sai, giờ hối hận ."
Sau mấy lượt xoay tròn, cả đầu, cả tim Nghê Hạ đều váng vất. Anh đang gì ? Ý của giống như ý cô đang nghĩ ?
Nghê Hạ cảm thấy chút mơ hồ, nếu là ý cô đang nghĩ, thì... hiện giờ, Hoắc Thiệu Hàng đang trêu cô ?!
Kết thúc một điệu nhảy, hai lui khỏi trung tâm đại sảnh. Trái tim Nghê Hạ vẫn rộn ràng ngừng, cô đang loạn, hiểu vì Hoắc Thiệu Hàng như với .
Cô nghĩ hết thảy chắc là vì Hoắc Thiệu Hàng thích cô, nhưng... đối với cô mà thì những chuyện đó bí ẩn như truyện Nghìn lẻ một đêm .
Hoắc Thiệu Hàng thấy cô buông lỏng tay thì thoáng cảm thấy bất đắc dĩ. Chẳng lẽ biểu hiện còn đủ rõ ràng ?