Trái với Linh nó tìm một chân phục vụ trong nhà hàng thì xui xẻo hơn qua bao ngày cũng chẳng tìm việc gì phù hợp cả, mãi lang thang khắp các con đường lớn nhỏ, cứ thấy chỗ nào dán giấy tuyển là tới xin việc nhưng hỏi là họ hôm xin , tại họ quên xé giấy.
Hôm nay cũng thế cả ngày ròng rã tìm khắp các con phố mà dần tàn đêm vẫn thể kiếm cho một chỗ định.
Mệt mỏi quá luôn xuống vệ đường, lưng tựa gốc cây, mặt xệ xuống bơ phờ như một con điên.
Chán nản về bản quá rút chiếc điện thoại cũ xì của bấm phím gọi điện thoại của con Linh.
Đầu dây bên vang lên mấy tiếng tút tút dài con Linh bắt mệt mỏi nên giọng cũng ỉu xìu hỏi nó
- Mày tan ?
Tiếng bên con Linh nhanh chóng trả lời
- Tao ? Hôm nay nhà hàng tao khách đặt tiệc nên chắc tao về trễ. Mày hôm nay tìm việc ?
- Tao… ?
chán nản trả lời nó, lập tức nó cũng thở dài
- Haiii khổ thật, chỗ tao cũng hết nhận . Mà thôi mày ráng chờ , hôm nay chỗ tao nghỉ tao sẽ giới thiệu mày cùng? À mà thôi tao tiếp đây, tối về chuyện nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-2.html.]
- Ừ. Mày .
uể oải tắt máy, nhét con điện thoại túi lên lê tấm của về phòng trọ thì đột nhiên một hình cao lớn chạy nhanh tới đổ ập ngã cái uỵch xuống đất, cũng ngã nhào lên luôn.
Vô tình hai đôi môi dính chặt luôn , bất ngờ trố mắt đó mà tim đập thình thịch luôn.
Người đó là trai, chắc là lớn hơn tại thấy chuẩn chạc lắm, trong khi đang say sưa ngắm trong sự ngỡ ngàng thì hai mắt nhắm nghiền.
Sau một lúc tê dại cũng ý thức chuyện đang xảy với , nhanh chóng đẩy , một nữa ngã luôn xuống đất, bật dậy, hai tay phủi phủi bộ quần áo của xong đấy mới xuống đó.
Ôi ơi một đống, c.h.ế.t sống nữa, thể từ xuống khoác lên một cây đen bóng, ánh của vô thức dừng nơi đó, đập mắt bả vai áo rách toạc, một vết c.h.é.m dài in hằn sâu lên cơ thể, mà thì nồng nặc mùi bia rượu.
rùng sợ hãi, vốn dĩ nhát lắm thấy m.á.u là sợ nhưng cũng cố hít một thật sâu lấy can đảm lật đật xuống run run đưa một ngón tay lên đặt ngay mũi , tại sợ c.h.ế.t liên lụy đến … 1, 2, 3 giây trôi qua, ngón tay cảm giác ấm ấm, thở phào may quá, còn thở là chết.
Rồi lay lay , gọi mấy cũng dậy? Ngó xung quanh chỗ đóng cửa ngủ hết ngoài đường thì vắng tanh.
Đã mệt mỏi còn gặp xui xẻo định bỏ mặt đó về, nhưng mấy bước thì lòng nó cứ cồn cào kì cục lắm và cuối cùng đành .
Đứng mà tâm can cứ đấu đá lẫn , cũng đoán là , nhưng mà thấy trai nên cùng đành liều kè về luôn phòng trọ.
Về đến phòng trọ thả xuống chiếc nệm yêu dấu của , vì to con hơn nên kè về tận đây xong là mệt xỉu luôn, thở một lúc lấy sức lực mới tiến đến chỉnh sửa cho ngay ngắn, đưa mắt xuống ngay bả vai , thấy m.á.u thấm cái áo sơ mi đang mặc, ngay lập tức tối kịp suy nghĩ tay chạm luôn chiếc nút áo sơ mi đó.
Giây phút cởi mấy nút áo , lồng n.g.ự.c vạm vỡ xuất hiện mắt suýt ngột thở, thẹn thùng mê mẩn bộ n.g.ự.c mà thể nào rời mắt .