Thiên Nga túm chặt lấy  của Giang Phong, còn Minh Hằng bất ngờ  đổi hẳn sắc mặt. Cô   con bé  giả bộ yêu thương 
- Ủa Nga, chẳng  con ở với bà nội ? Ai đưa con qua đây với ba thế?
Con bé vẫn chẳng hề trả lời vẫn cứ ôm lấy Giang Phong  cho Minh Hằng tức giận vô cùng. Cô   nhanh tới,  kéo tay con bé  
- Thôi con về nhà với  , mấy hôm nay con   nhớ con lắm. 
Con bé  Minh Hằng lôi kéo liền tỏ thái độ hoảng sợ   nấc lên,  vẻ con bé  hề thích Minh Hằng một chút nào,   đó là sự sợ hãi đang bao trùm lấy con bé. 
- Ba ơi con   với  Hằng . Mẹ đánh con đau lắm. Ba ơi ba cứu con với. 
Con bé  thét, còn Minh Hằng vẫn cố tình lôi kéo con bé về với .   đúng lúc bàn tay bé nhỏ của Thiên Nga sắp vụt khỏi tay  thì Giang Phong nhanh chóng hành động. Anh  lạnh lùng đẩy mạnh Minh Hằng   lập tức đưa tay bế con bé  lòng . 
Anh  Minh Hằng  cất lời đe dọa. 
- Cô mau biến khỏi nơi   thì đừng trách . 
Minh Hằng      Giang Phong nên liền tỏ vẻ hậm hực,  khi cô  rời  còn giương mắt thách thức Minh Tân. 
- Ngày hôm nay  đối xử với  thế , thì  đừng trách ngày   vô tình với  
Nói xong Minh Hằng nhanh chóng bước  xe và nổ máy rời .  ngó chừng cô   khuất một lúc  mới thở phào nhẹ nhõm  bước   nhà. Thật sự Minh Hằng   thấy sợ quá chừng,  ngờ một cô gái xinh  như cô    những lúc tính khí hung dữ đến như . À mà  hung dữ thì  càng sợ Giang Phong hơn. Cái gì mà dân xã hội, cái gì mà g.i.ế.c mà ch… ém. Eo ôi  thôi mà  nổi cả da gà. 
Vừa xách balo  đến nhà, Thiên Nga trông thấy  con bé  tụt xuống khỏi  ba   chạy nhào đến ôm chầm lấy . Đôi mắt đang  giờ đây trong veo tỏ rõ sự vui mừng. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-33.html.]
- Mẹ… 
 cũng buông vội chiếc balo xuống  ôm chầm con bé, tự nhiên thấy thương nó lắm, như thể con bé đang là   của . 
Nhìn thấy cảnh  Giang Phong  im lặng  một lúc, dáng vẻ tức giận lúc  cũng biến  mất. Một lúc    mới lên tiếng  với 
- À   đăng ký cho con bé học ở trường X . Ngày mai  sẽ đưa cô và con bé đến đó để nhập học, cũng như để cô quen đường đến trường. Tạm thời ba     nước ngoài công tác nên thời gian  cô cũng   đối diện với họ. Hằng ngày cô ở nhà lo cơm nước và đưa đón con bé, xe  sẽ mua cho cô một chiếc. Cô thấy ?
Đặt bé Nga xuống cạnh     Giang Phong  xong, suy nghĩ cũng cảm thấy  nên liền gật đầu đáp 
-  đồng ý, chuyện dọn dẹp nhà và nấu ăn cũng như đưa đón con bé     cứ yên tâm . À mà còn chuyện gì nữa ?
Giang Phong   hỏi liền nhếch môi hỏi , đôi mày đen rậm phút chốc khẽ chau 
- Chuyện gì là chuyện gì?
 ái ngại nhỏ giọng trả lời
- Thì chuyện của  và …   cần    gì nữa ? Vì hôm qua     với   là  mang thai, và … … 
 hỏi  hết câu  ngượng ngùng đến đỏ cả mặt nên    hết câu. Thật    ý    và Giang Phong   cái gì đó, mà là vì  tiền   đưa  cho  quá lớn,  nghĩ   sẽ bắt   nhiều hơn những việc ,  vì  chuyện cứ thẳng thắng   ban đầu  cũng  thời gian để chuẩn  tâm lý. 
Ý  là thế,  mà khi   hỏi xong Giang Phong  lập tức  lên,    thẳng tới đối diện với . Gương mặt   trai  lạnh lùng  mang theo cả  thở thơm mùi bạc hà phả thẳng  mặt . Anh  phá lên  lớn  đó  một câu như tạt nguyên một gáo nước  mặt . 
-    từ đầu  với cô    hứng nên cô cũng đừng mang hy vọng nhiều… Cứ   việc  căn dặn là . Bây giờ cô cho con bé lên phòng ngủ .  sang bar khuya mới về.