Vừa nhét xấp tiền polymer  túi quần thì cửa phòng trọ bật mở,  giật  ngước lên , con Linh nó  , nó quăng mạnh cái túi lên bàn khiến  giật cả ,  nó  luôn xuống nệm, tóc tai nó rối bù. 
 cau mày  nó, tự dưng thấy nó lạ quá, quần áo thì nhàu cả ,  sắc mặt nó  xanh nữa.  thấy lo nên liền  tới  xuống bên cạnh hỏi nó
- Ủa Linh mày    hả, tao coi bộ mày?
   hết câu nó liền quơ tay  mặt  và gạt 
- Tao  ? Mày đừng lo. Mà tao buồn ngủ mày để yên cho tao ngủ nha. 
- Mày… Bộ cả đêm mày  ngủ hả?
- Mày im coi,  bảo để tao ngủ mà. 
Nó quát   giật cả 
 thở dài… mấy lời định   tuột luôn  cổ họng nên đành  lên và bước  ngoài để cho nó ngủ theo ý nó. 
Cả ngày hôm đó   lang thang khắp các con đường, và cố  xa hơn phòng trọ chỗ  ở,   bộ  tuốt ngoài quốc lộ    treo bảng tuyển  là    hỏi, nhưng mà ở đây   yêu cầu khắt khe lắm      chứng minh thư và tạm trú tạm vắng họ mới nhận, mà  thì   mấy thứ đó, lúc ở cô nhi viện   cũng bảo  , nhưng lúc  suy nghĩ của  còn ấu trĩ lắm,  nghĩ  phận như  suốt đời cũng ở trong cô nhi viện nên     cũng chả … 
Nên bây giờ khi  việc cần,  mới thấy nó      đó. 
Đi vòng quanh mãi cũng đến xế chiều,   lững thững  về,  con đường rộng lớn, hàng trăm xe nối đuôi  chạy,  bỗng thấy giữa thành phố  em nhỏ bé đến lạ. 
Rồi  đưa mắt   tầm mắt  chợt dừng  nơi hình ảnh một gia đình Châu phúc đang   một chiếc xe nhỏ bán ốc đêm, hai vợ chồng họ tuy là dân lao động, bán hàng giữa trời vất vả nhưng  môi họ luôn nở nụ , ánh mắt yêu thương luôn dành cho đối phương, ở bên cạnh xe ốc  họ cẩn thận đặt chiếc nôi nhỏ dựa , bên trong là một em bé đang say sưa ngủ. 
Nhìn cảnh đó tự nhiên khóe mắt bất chợt cay cay,    ước  cũng   gia đình như họ,  sẽ  , và  cả ba gia đình  cũng sẽ thật Châu phúc. 
Vừa nghĩ tới thôi mà nước mắt  tự nhiên tuôn trào,   gì  ba  mà ước, họ  nhẫn tâm từ bỏ tới ngay khi   chào đời thì chắc họ cũng  cần tới  mà  gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-4.html.]
Cuối cùng bỏ qua những suy nghĩ  vui đó  bước lững thững về  đến phòng trọ, cũng là lúc hai hốc mắt  sưng bọng lên. 
Mở cửa  ,  ngạc nhiên khi thấy hôm nay con Linh ở nhà. Nó đang loay hoay kéo cái khóa váy thấy  nó liền gọi
- Ê Nguyệt mày  kéo lên giùm tao . 
 gật đầu   tới, một tay kéo một mạch cái dây kéo lên cho nó, xong xuôi   vật luôn xuống nệm định  nghỉ thì con Linh nó thẳng tay lôi  dậy. Nó 
- Ê ê  gì mới giờ ngủ  …  chơi hôn  với tao nè?
 uể oải  tựa luôn  tường nhíu mày  nó trả lời
- Đi . Mà hôm nay mày    ?
Con Linh xoay xoay  gương  ngắm nghía cái váy ôm    đáp lời   
- Không, hôm nay tao xin nghỉ một ngày tao  chơi với bồ tao?
- Bồ? ( bất ngờ  nó hỏi lớn)
- Ừ, tao  bồ thôi mà chứ    bầu  mà mày  thái độ ngạc nhiên dữ ?
- Đợi mày  bầu thì còn  gì nữa, mà bồ mày là ai? Ở , mày mới   đây mà quen nhanh ?
Con Linh   hỏi nó liền phì , cái gương mặt khi nhắc đến trai là ửng hồng lên như đ.í.t vịt
- Tao mới quen ảnh thôi. Mà cũng     nữa, ảnh  ảnh thương tao nhiều lắm, còn mới  mua một căn nhà thật to định đón tao về ở chung nhưng tao  đồng ý?
  con Linh  thế thật sự cũng  mừng cho nó.  sâu trong lòng    chút gì đó  lo
- Ừ  chúc mừng mày.  mà…