Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 vì câu   mà giật   , ngỡ ngàng đến mức  thể tin   mặt  lúc  là Giang Phong và  Nam. 
Sự xuất hiện đột ngột của  khiến  vô cùng bối rối nên    gì nữa. Anh cũng   bao năm xa cách,  vẫn  khác xưa là mấy, vân  trai phong độ và lạnh lùng như ngày nào. Chỉ là   khi gặp     bằng ánh mắt ấm áp hơn xưa thôi. 
Bầu  khí nhanh chóng vì sự xuất hiện của  mà trở nên im lặng vô cùng. Nhận  sự khó xử  Nam và con Linh liền lên tiếng phá vỡ im lặng bằng cách bảo chúng   xuống, họ còn cố tình để Giang Phong  cạnh  nữa. 
Giang Phong im lặng  cạnh ,  bối rối đến mức tay chân thừa thãi    xử lý   cho hết sự gượng gạo, nhưng cũng công nhận một điều vì  xuất hiện, trong lòng  vô thức vui hơn. 
Con Linh và  Nam  phiên  chuyện cho chúng  tự nhiên,   một lúc cũng lấy  bình tĩnh nhanh chóng bảo   đem thức ăn lên cho chúng  dùng bữa, cũng may là trong lúc ăn Giang Phong  cởi mở hơn nhiều nên cuộc  chuyện trở nên vui vẻ lắm. Anh còn chủ động gắp thức ăn cho  nữa. 
Ăn uống xong xuôi  xế chiều,  cho   trong quán về sớm, định chuẩn  phòng cho   ở  qua đêm thì  Nam và con Linh từ chối luôn. Họ   tranh thủ dạo một vòng Vũng Tàu  sẽ về luôn nên tạm biệt .  cũng chào tạm biệt họ, còn căn dặn con Linh khi nào sanh em bé thì nhớ báo tin  ,  sẽ  thành phố để chúc mừng. Con Linh   liền  hề hề, còn bảo nếu  mà  thăm đẻ nó thì nó sẽ nghỉ chơi  luôn. 
Tạm biệt  Nam và con Linh,  cũng cứ nghĩ Giang Phong cũng về theo họ luôn. Thế nhưng  ngờ khi con Linh và  Nam rời ,  vẫn thấy Giang Phong ở . Thấy lạ nên  ngại ngùng   lên tiếng
- Anh  về luôn ?
Giang Phong   tỉnh bơ 
- Không?
 chưng hửng
- Sao ? Anh còn   nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-dinh-menh/chuong-54.html.]
- Không?
- Không là ? 
- Thì  ở  đây?
- Anh?
 thấy khó hiểu với cách  chuyện của Giang Phong, còn  thì cứ  vòng vòng trong quán,  đó  xuống ghế. Anh   
- Có vẻ xa  em sống  lắm đúng ?
  hiểu Giang Phong hỏi như  là  ý gì? Xa  sống  thì chắc  sẽ trả lời rằng  sống , nhưng thật sự mà   nhớ . Thế nhưng     thể trả lời thẳng như  cho  , chỉ  thể  gượng gạo  đáp 
- Vâng, em sống cũng . 
Giang Phong gật đầu,  
-   thì   ?
Câu trả lời  của  khiến   hình và  hiểu rõ ràng là ý  như thế nào? Còn Giang Phong, tự nhiên   lên   đến chỗ . Cả hai  gần  đến mức,   cả tiếng nhịp tim  đang đập mạnh
- Từ khi em   đêm nào  ngủ ngon,  đêm nào  thôi nghĩ về em. Hai năm qua   em   ,  việc gì cũng  . Nhớ em  sắp phát điên lên . 
Vừa  Giang Phong  cầm c.h.ặ.t t.a.y   để lên n.g.ự.c . Cảm giác trái tim  đang đập, ấm áp lan đến từng kẽ tay của  bất giác  cũng suýt rơi nước mắt vì những lời  mà   thốt …   ,  cũng  ,    nhớ ,  cũng nhớ  đến phát điên đây. Bây giờ    mặt bằng da bằng thịt,   lắm  nhào đến ôm chặt lấy  cho thỏa nỗi nhớ. Thế nhưng mà    dám vì vẫn còn một  câu hỏi   chính miệng  trả lời.