TÌNH YÊU KHÔNG KHOẢNG CÁCH - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-09-11 00:47:36
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cuối cùng cũng gom đủ dũng khí chụp với một tấm ảnh, vẫn chẳng nhớ nổi tên em.

Không cả, Thư Ngâm mười bảy tuổi... chỉ đơn thuần thích Thương Tòng Châu mà thôi."

— "Mười sáu, mười bảy"

" hôm nay em trang điểm trông cũng phết đấy chứ, từ gì nhỉ... đúng , 'thần công quỷ xảo'."

Ông Thanh Loan chằm chằm khuôn mặt Thư Ngâm một lúc mỉm: "Em dùng mi giả loại gì , trông tự nhiên ghê."

"Em dán mi giả." Thư Ngâm đáp.

"Thật hả? Vậy là mi thật , dài dày thế ..."

Không hiểu Thư Ngâm cảm thấy nụ của cô chút gì đó ẩn ý, đơn thuần.

Chờ đến khi cảm giác nóng bừng mặt nguôi bớt, Thư Ngâm mới dậy váy và giày cao gót.

Chiếc váy cô mặc là kiểu đơn giản cơ bản. Khi đưa váy cho cô, Thẩm Dĩ Tinh còn : "Váy rẻ lắm, tớ mua mạng. Cái tớ đang mặc cũng mua cùng chỗ luôn."

Đã là hàng mạng thì chắc cũng đắt mấy. Thư Ngâm yên tâm mặc , chút áp lực.

Còn giày thì cô mang theo một đôi giày bệt vì vốn dĩ quen giày cao gót. Hơn nữa, bạn nam dẫn chương trình cùng cô chỉ cao tầm 1m7, nếu cô cao gót, chắc chắn sẽ cao hơn .

Lúc thấy chiếc váy cô mặc, Ông Thanh Loan đưa tay sờ thử hỏi: "Cái váy chắc mắc lắm nhỉ?"

Thư Ngâm: " Em rõ nữa, váy do Dĩ Tinh cho em mượn."

Cô cố tình nhấn mạnh chữ "mượn".

Ông Thanh Loan cũng nhấn mạnh : "Mượn á?"

: "Dĩ Tinh đối xử với em thật, váy bốn năm triệu mà mượn là mượn luôn."

Câu khiến tim Thư Ngâm chợt khựng .

nghĩ váy đắt đến . Rõ ràng Thẩm Dĩ Tinh từng "rẻ lắm mà".

Khoé miệng cô thoáng vị đắng chát.

Cô nghĩ trong mắt Dĩ Tinh, thứ váy bốn năm triệu như thế chắc chỉ là loại "rẻ tiền" thôi.

Chẳng mấy chốc, bốn MC đều mặt đầy đủ.

Tuy là bốn , nhưng thực chất gánh vác phần lớn chương trình vẫn là Ông Thanh Loan và Trần Tri Nhượng. Hai họ đảm nhận 60% nội dung dẫn chương trình, Thư Ngâm và nam MC còn phụ trách 40% phần còn .

Nam MC tên là Chu Khải, học sinh lớp 10.

Là con lai Trung-Mỹ, phát âm và ngữ điệu mang đậm chất Mỹ.

Tính cách Chu Khải hoạt bát, thiện, gặp chuyện rôm rả với Ông Thanh Loan.

Còn Thư Ngâm thì chỉ lặng lẽ cúi đầu xem kịch bản — bản mà cô học thuộc lòng từ lâu.

Trần Tri Nhượng bước , cảm thấy khí trong phòng phần kỳ lạ nhưng quen với việc giữ cách. Trên tay cầm một túi nước, lấy một chai đưa cho Thư Ngâm.

bất ngờ, khẽ : "Cảm ơn đàn ."

Anh khẽ gật đầu, đó qua đưa nước cho những khác.

"Cảm ơn." Ông Thanh Loan nhận nước : "Còn mười phút nữa là bắt đầu . Hai em thấy hồi hộp ?"

Thư Ngâm nhận đang hỏi, vội vàng dừng tay, đáp: "Em thấy cũng bình thường ạ."

nhận ánh mắt Trần Tri Nhượng dừng nơi ngón tay cô đang nắm chặt chai nước.

Dừng vài giây mới lặng lẽ dời .

Khi lên sân khấu chờ diễn, Ôn Thanh Loan và Trần Tri Nhượng phía , Thư Ngâm và Chu Khải phía .

Chu Khải căng thẳng đến mức tay run lên: "Chị hồi hộp chút nào ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-khong-khoang-cach/chuong-29.html.]

Thư Ngâm lúc mới sực nhận thấy hồi hộp gì cả: "Ừ."

"Chị dẫn chương trình nhiều hả?"

Thư Ngâm lắc đầu: "Hôm nay là đầu tiên."

Chu Khải trợn mắt kinh ngạc càng khâm phục: "Chị siêu thật đó."

Đến khu vực chờ, Ông Thanh Loan vô thức họ nhưng ánh hề là liếc qua vô ý mà giống như một lực hút vô hình kéo về phía .

Lần đầu gặp, Thư Ngâm tròn trịa, ánh mắt rụt rè — kiểu con gái mờ nhạt đến mức lọt đám đông là chẳng thấy .

Không từ khi nào cô gầy nhiều, dáng cao thanh thoát, làn da trắng như tuyết. Ngũ quan tuy quá nổi bật nhưng kết hợp toát lên vẻ thanh tú, dịu dàng.

"Này." Ôn Thanh Loan sang Trần Tri Nhượng: "Cậu thấy Thư Ngâm dạo trông xinh lên ?"

Trần Tri Nhượng trong bóng tối, vẻ mặt càng thêm thờ ơ: "Vậy ? Không nhận ."

Ông Thanh Loan thở dài: " quên mất, chắc chẳng nhớ nổi lúc đầu cô trông thế nào ."

Buổi biểu diễn bắt đầu.

Bốn đồng loạt lên sân khấu dẫn chương trình khai mạc.

Tiết mục mở màn là màn song tấu piano và cello của Thương Tòng Châu và Thẩm Dĩ Tinh.

Bản nhạc: You Are The Reason.

MC lui xuống, nhường sân khấu cho biểu diễn.

Thư Ngâm là xuống cùng, cô vén váy bước từ vùng sáng vùng tối.

Cùng lúc đó, Thương Tòng Châu từ vùng tối vùng sáng.

Ánh sáng và bóng tối một đường ranh rõ ràng — họ gặp ngay tại lằn ranh .

Vừa vặn lướt qua .

Rèm sân khấu kéo , Thương Tòng Châu xuống cây đàn piano.

Từ góc độ , Thư Ngâm thể thấy rõ tấm lưng .

tấm lưng suốt gần hai năm — là thứ mà cô thuộc nhất.

Ngay đó, sân khấu mở , ánh đèn bừng sáng như cả dải ngân hà đổ tràn xuống sàn diễn.

Trong khu vực chờ, ánh sáng mờ mờ.

Thư Ngâm chăm chú bóng lưng lâu.

Đến khi bản nhạc kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên khắp khán phòng.

Ông Thanh Loan và Trần Tri Nhượng lên sân khấu tiếp tục dẫn chương trình.

Rèm sân khấu khép , học sinh kéo đàn piano xuống, chuyển đạo cụ lên cho tiết mục tiếp theo. Thương Tòng Châu và Thẩm Dĩ Tinh xuống — dường như việc, xuống là rời luôn.

Thẩm Dĩ Tinh chạy đến bên Thư Ngâm, thở phào: "Cuối cùng cũng xong!"

"Biểu diễn lắm." Thư Ngâm khen.

Thẩm Dĩ Tinh kiêu ngạo: "Tất nhiên , tớ là ai chứ!"

Thư Ngâm phụ họa: "Đệ nhất mỹ nữ vô địch thiên hạ."

Khu vực chờ lúc khá lộn xộn, học sinh chen chúc đợi biểu diễn.

Dĩ Tinh cũng rời , : "Tớ về phòng phát thanh chờ . Tớ dặn trai mang máy ảnh chụp lấy liền đến . Lúc kết thúc tụi tìm chụp ảnh kỷ niệm nha!"

Thư Ngâm kịp gật đầu, vội vã trở sân khấu. Khi buổi biểu diễn kết thúc là 3 giờ 30 chiều.

Thư Ngâm đang định phòng phát thanh để đồ thì thấy Thẩm Dĩ Tinh chạy tới, tay cầm chiếc máy ảnh chụp lấy liền màu nâu sẫm: "Đừng đồ vội, chụp tấm ảnh !"

Loading...