Sau khi Ninh Ninh rời ,  vẫn  ngây  tại chỗ.
Thực  tối hôm qua thoảng qua,    là  chú ý đến vết thương cũ  cổ tay Phó Tư Vọng.
Đã sang hè từ lâu , mấy  gặp Phó Tư Vọng,  đều mặc áo sơ mi dài tay.
 cứ tưởng  ăn mặc cầu kỳ, hóa   chỉ    phát hiện  điều bất thường.
 gọi điện cho Khương Thận  xe.
Trực giác mách bảo  chuyện   liên quan đến việc Kiều Vi  bệnh tâm thần.
Khương Thận thấy  hiếm khi chủ động liên lạc với ông, liền nhiệt tình hỏi han tình hình của .
  thẳng  vấn đề.
Khương Thận ấp úng hồi lâu, cuối cùng   ép hỏi  sự thật.
Thực  năm đó khi  sắp  nước ngoài, Kiều Vi vẫn  cam lòng,  dấu hiệu    với Khương Thận.
 đều  thấy, cho nên mới   dứt khoát, cũng cắt đứt dứt khoát với Phó Tư Vọng.
Khương Thận ,  khi  , Phó Tư Vọng  cãi  một trận lớn với Kiều Vi,  đó Phó Tư Vọng  cứa cổ tay khi Kiều Vi và Khương Thận đang hẹn hò.
Kiều Vi mới  kích thích,   đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Khương và Khương Thận.
45
Chiều tối, Phó Tư Vọng tan  về nhà, thấy   xổm  cửa nhà ,  ngạc nhiên.
  dậy vận động đôi chân tê cứng, cố gắng nở nụ : "Em đến trả chìa khóa dự phòng."
 đôi mắt  mới  sưng húp rõ ràng  bán  .
"Không mời em  nhà  một chút ?"
"Được."
Lúc rót nước cho ,  bình tĩnh nắm lấy cổ tay Phó Tư Vọng, hỏi : "Sao  thế ?"
Anh đặt bình nước xuống, kéo tay áo xuống che  vết sẹo.
"Bị thương ngoài ý  thôi, chuyện  lâu ."
"Ngoài ý ? Vết thương kiểu  em quen thuộc lắm,  nghĩ  thể lừa  em ?"
Sự im lặng của  như hút cạn hết oxy xung quanh.
 hỏi : "Tại ?"
Ánh mắt chạm ,  liền hiểu rõ    tất cả.
Anh : "Anh  hứa với em ,      thất hứa."
"Vậy... đây là cách của  ?"  hít sâu một , "Họ đều  là do  uống say, Phó Tư Vọng, căn bản   say rượu đúng ? Anh cố ý."
Anh   gì, coi như thừa nhận.
Đau lòng, chua xót, đau đớn...
Cảm xúc vô hình cứ thế tuôn trào thành nước mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p20.html.]
Vạt áo    nắm chặt đến nhăn nhúm.
"Nếu , nếu ..."
 nghẹn ngào,   tiếp  nữa.
Phó Tư Vọng ôm   lòng, vỗ nhẹ lưng .
Không  bao lâu , khi tâm trạng   bình tĩnh ,  mới lên tiếng.
"Sau khi em ,   bà  uống say,   với  một chuyện."
"Bà " ám chỉ ai, trong lòng chúng  đều hiểu rõ.
"Bà   năm đó cũng nhờ  quan tâm đến em, bà  mới chú ý đến em, phát hiện  em là con gái của  tình cũ của bà , mới  những chuyện  ..."
"Thực  lúc đó   là   ai theo đuổi bà , thực  bà  cũng  thích bố em lắm, bà  chỉ là  cam tâm mà thôi."
"Anh luôn cảm thấy    với em, gián tiếp khiến gia đình em tan vỡ."
"Mấy năm nay  vẫn luôn nghĩ,   ngay từ đầu   sai  ."
"Anh vốn   em , cũng    phiền em nữa, nhưng   em  trở về,  vẫn  kìm lòng ..."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
 nắm lấy tay , vuốt ve vết sẹo đó, khẽ hỏi : "Đau ?"
Hốc mắt Phó Tư Vọng đỏ hoe.
"Không  cả, thật đấy,   cả."
Anh chỉ    cả, nhưng    qua .
46
Trên đường đưa  về,   đầu tiên  Phó Tư Vọng kể về gia đình và quá khứ của .
"Bố  mất sớm, hồi nhỏ, bà  luôn   là gánh nặng,   bên cạnh  khó leo lên  tầng lớp thượng lưu."
"Anh   bà  công nhận, trở thành niềm tự hào của bà , vì    nỗ lực học tập,  dám lơ là dù chỉ một chút, nhưng dần dần lớn lên,  mới phát hiện   chỉ là một công cụ để bà  khoe khoang."
"Bà  thật sự yêu , cũng thật sự  chỉ một  vì thể diện và tham vọng của  mà bỏ rơi ,  mâu thuẫn  ?"
"Bà   bao giờ là một   ,   trách bà , nhưng  chỉ  thể    thôi."
Phó Tư Vọng , dạo    đến thăm Kiều Vi.
Bà  bệnh nặng, đa phần thời gian đều  tỉnh táo, bác sĩ  sống  ngày nào  ngày đó.
Anh còn , lúc tỉnh táo Kiều Vi từng   gặp , hình như  lời   với , nhưng nếu    gặp bà  thì cũng  cần miễn cưỡng.
 suy nghĩ một chút  vẫn quyết định  gặp Kiều Vi một .
......
Cuối tuần, tại bệnh viện tâm thần thành phố.
Điều dưỡng dẫn chúng  đến  một phòng bệnh. Phó Tư Vọng hỏi : "Em   ?"
 gật đầu: "Yên tâm , em tự  ."
Sau khi  phòng, Kiều Vi vẫn  chằm chằm  ngoài cửa sổ với ánh mắt đờ đẫn.