xoay bút  : "Còn  thể  gì nữa, cứ  như  năm thôi."
Văn Ninh Ninh lấy  một chiếc túi giấy  gói tinh xảo từ trong ngăn bàn, thần bí kéo   góc.
"Lan Lan, giúp tớ mang cái  sang lớp bên cạnh cho Lâm Cảnh Ngôn  , tớ... ngại quá."
 mất một lúc mới hiểu : "Được thôi Ninh Ninh!"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Suỵt!" Cô  sợ   khác  thấy.
 dùng ánh mắt hỏi cô : Chuyện gì ?
Cô   ngại ngùng: "Thì... kỳ nghỉ đông  , quan hệ của chúng tớ  chút tiến triển."
Nói đến kỳ nghỉ đông,   nghĩ đến dáng vẻ lạnh lùng, quyến rũ của Phó Tư Vọng  ánh trăng đêm đó.
Hai ngày  buổi cắm trại,  gần như  thấy bóng dáng   .
Không      cố ý tránh mặt  , cứ như thể sợ     những lời ong bướm nào đó.
Vừa , cũng  lâu   gặp  .
10.
Lớp bên cạnh học thêm, giờ mới tan học.
Lúc  đến cửa ,  ít học sinh ùa  khỏi lớp.
 nhân lúc hỗn loạn túm lấy một nam sinh đeo kính gọng đen: "Bạn học, giúp  gọi Lâm Cảnh Ngôn  nhé."
Mặt nam sinh đó lập tức đỏ bừng: "Đư-Được,  đợi chút nhé."
Nhân lúc    gọi ,  tiện thể liếc   lớp học, ngay lập tức  thấy Phó Tư Vọng.
Mới  xuân,  lạnh vẫn  tan.
Phó Tư Vọng quả thực  chút giống thần tiên  nhiễm bụi trần.
Chiếc áo sơ mi trắng đồng phục bình thường mặc      mà  hề  một nếp nhăn nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p4.html.]
Cậu   ở vị trí cạnh cửa sổ, cúi đầu, vẻ mặt chăm chú tính toán gì đó  giấy nháp.
Ánh nắng chiếu  sườn mặt  , trung hòa vẻ lạnh lùng trong ánh mắt, mang đến một vẻ dịu dàng khác lạ.
Thấy bên   thông báo xong,  hắng giọng, cố ý nhiệt tình vẫy tay với Lâm Cảnh Ngôn.
"Chào , lớp trưởng."
Tiếng gọi  khiến những học sinh vẫn còn trong lớp đều đổ dồn ánh mắt về phía .
Lâm Cảnh Ngôn giữa những tiếng trêu chọc ồn ào bước  khỏi lớp học. Mục đích  đạt ,  đưa túi giấy cho  ,  với   rằng đây là đồ Văn Ninh Ninh đưa. Anh  ôm túi giấy, khóe miệng khẽ nhếch lên một cách khó nhận .  nhân cơ hội giúp đỡ bạn , ghé sát  gần  , nhỏ giọng : "Ninh Ninh  ngại, nếu  thật sự  ý với cô , nhớ  chủ động nhé." 
 
Lâm Cảnh Ngôn mỉm   thiện với . Có lẽ vì  quá tập trung  cuộc trò chuyện, nên  nhận  Phó Tư Vọng  rời khỏi chỗ  và  về phía chúng . Giọng  vô cảm vang lên: "Cho   nhờ một chút." 
 
Cuộc trò chuyện của  và Lâm Cảnh Ngôn  cắt ngang một cách  thương tiếc. 
 
"Tư Vọng?" Lâm Cảnh Ngôn    với vẻ nghi hoặc, dường như  hiểu tại     hành động khác thường như . 
 
Phó Tư Vọng  để ý đến Lâm Cảnh Ngôn, cũng    lấy một cái, cứ thế  xuyên qua giữa chúng   bước  ngoài. Được lắm, Phó Tư Vọng. Vẫn còn giả vờ  quen   ?
Thấy ,  vội vàng chào tạm biệt Lâm Cảnh Ngôn  đuổi theo. 
 
"Phó Tư Vọng."  gọi   từ phía . Phó Tư Vọng  đáp , nhưng bước chân  chậm .  nhân cơ hội đuổi kịp  ,  ngược chiều với  , mặt đối mặt. 
 
"Xem  trí nhớ của Phó học trưởng    lắm, mới nghỉ hè một cái mà   nhận  tớ  ?" 
 
Phó Tư Vọng cứ  thẳng cho đến khi tới cuối hành lang vắng  mới dừng . Quay   với : " chỉ cảm thấy với mối quan hệ của chúng ,  cần  chào hỏi ." 
 
 nhướn mày, tỏ vẻ  đồng ý: "Tớ thấy con đường  của Phó học trưởng chẳng  đến phòng giáo viên, cũng chẳng  đến nhà vệ sinh,   cố tình   ngoài một chuyến là để..." 
 
Vừa ,   quan sát biểu cảm của  : "Để tớ nghĩ xem nào,  đang ghen  ?" 
 
Biểu cảm của Phó Tư Vọng từ đầu đến cuối  hề  đổi. Cậu  cúi đầu  , vẫn là vẻ mặt thờ ơ: "Nói xong ?" 
 
"Nói... xong... ."   từng chữ một, nghiến răng nghiến lợi  chịu thua, "Thật  tớ đến đây là  mặt bạn  của tớ, cô  thích Lâm Cảnh Ngôn, còn tớ thích..."  cố tình  nửa chừng, mỉm  đầy ẩn ý với  . 
 
Tiếng chuông  lớp vang lên đúng lúc , xua tan bầu  khí mập mờ. Trước khi   lớp,  nhớ  điều gì đó,  đầu   một cách nhiệt tình: "À đúng , cuối tuần  là sinh nhật tớ, tớ sẽ gửi địa chỉ cho , mong  đến nhé!" 
 
Quay  , nụ   mặt  biến mất. Phó Tư Vọng chắc chắn sẽ  đến.  cũng  quan tâm.   theo đuổi  , ít nhất cũng   cho  vẻ.
Cũng như  năm,  chọn tổ chức sinh nhật tại một hội sở cao cấp. Ngày sinh nhật,  mời Văn Ninh Ninh và một vài bạn nam nữ cùng lớp  thiết. Còn  một vị đại gia nhất quyết đến góp vui.